Edit: Kim NC
Beta: Thỏ SN
Y bỗng nhiên không nói gì, hơi thở rất nhẹ nhàng, nếu không có khí trắng tỏa ra, ta suýt chút nữa cho rằng y không hít thở.
Bám vào một bên tường, ta đứng lên, y hơi kinh hãi, muốn đưa tay đỡ ta, lại đè nén xuống.
Y không trả lời câu hỏi của ta, nhưng y cho rằng ta không biết suy nghĩ trong lòng y sao?
Tâm tư y luôn ngây thơ và đơn thuần như vậy.
Ngước mắt nhìn y, mở miệng nói:” Xuất cung đi, đây không phải nơi huynh có thể ở được đâu.”
Y dường như chấn động, nhìn thẳng vào mắt ta, đáy mắt y tràn đầy sự kinh ngạc. Một lát sau, mới nghe thấy y bất đắc dĩ cười nói:”Muội có thể vì việc mình thích làm mà không chùn bước, huynh cũng có thể.”
Ta hơi giật mình, y xoay người đi, nói:” Hãy coi như muội chưa từng gặp qua huynh, chẳng qua hôm nay muội gặp một thị vệ bình thường mà thôi.”
Trong lòng đau nhói, lời nói của y còn chưa rõ ràng sao?
Người âm thầm một mực giúp đỡ ta, ngoại trừ y, còn có thể là ai đây?
Không kể lần trước ở cửa sổ của ta lén đặt thuốc mỡ, còn có khi ta bị bệnh, đến xoa thuốc trên thái dương giúp ta.
Là y, tất cả những việc làm kia đều do y làm.
Y từ trước đến nay đều luôn quan tâm đến ta, ta tiến cung, y lại có thể theo ta mà tiến cung.
Ta chợt nhớ tới khi ấy, Phương Hàm nói Ngự lâm quân trong cung cần mở rộng thêm người. Ta quả thật không ngờ đến, y
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-thu-nu-den-hoang-hau-phi-tu-bat-thien/2016734/quyen-1-chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.