"Hai ngươi..." Tên đứng trước quay đầu lại nhìn hai kẻ đằng sau, rồi liếc sang yêu bài trong tay Tô Thiếu Bạch, cuối cùng cúi thấp đầu giữa những tiếng xì xào của quần chúng. Giờ gã có lấp liếm cũng vô dụng cả, thái độ của hai tên đứng sau đã đủ để chứng minh tất cả.
"Thật đúng là giả mạo à?"
"Thật là vô liêm sỉ, không thể tha cho chúng!"
"Ngươi tham gia làm cái gì, hóng chuyện là được rồi."
"Đầu năm nay, liêm sỉ của đạo tu rớt hết rồi à!"
"Chậc, ta đã nói người đứng ngoài cửa mới là thật mà, ngươi xem khí chất của người ta kìa!"
...
Quần chúng tu sĩ bàn tán ồn ào, càng nói càng lớn, phần lớn là khinh thường, chê ghét và cười nhạo. Ba kẻ nọ tất nhiên cũng nghe được.
"Xin lỗi, xin hãy tha cho chúng tôi, chúng tôi sẽ đi ngay." Tên quỳ xuống đầu tiên đứng dậy, cuống cuồng kéo hai người bên cạnh muốn rời đi.
Tôn Chí hùng hổ giơ tay cản chúng lại, "Đợi đã, các ngươi định để chuyện này như thế thôi à?" Muốn chạy hả, sao có chuyện dễ như vậy được!
"Xin lỗi, sư..." Kẻ nọ thấy Tôn Chí không cho qua, vội vã quay sang xin Tô Thiếu Bạch tha lỗi, hai chữ sư huynh suýt thốt ra.
"Nếu mấy người là ta thì có chịu thả người đi không? Bằng không chúng ta cứ vào trong trò chuyện đi ha?" Chuyện vạch trần kẻ mạo danh trước mặt quần chúng, lấy lại danh tiếng cho mình đã xong, nhưng những chuyện còn lại liên quan đến danh dự sư môn, tất nhiên không thể đứng đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tien-chi-than-pham-chu-kiem-su/2633984/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.