Trên chiếc giường Đá Quý dần mở mắt, đôi mắt ngước nhìn lên trên trần nhà, đứng cạnh cậu là một cô bé dễ thương với hai má đồng tiền cười tươi nói:
- Xin chào huynh, huynh tên gì? muội là Lưu Ly chín tuổi.
Đang trong mơ hồ, nhiều thắc mắc, Đá Quý ngồi dậy đáp lời cô bé:
- Chào Lưu Ly muội, ta tên Đá Quý mười tuổi là muội cứu ta?
Cô bé nhanh nhảy đáp lời:
- Không phải muội là gia gia muội.
Nhìn ngó xung quanh không thấy ai Đá Quý hỏi:
- Vậy gia gia của muội đi đâu rồi?
Lưu Ly chỉ ra ngoài cửa trả lời:
- Gia gia của muội đi chế Thuốc rồi
Một lúc sau, trước cửa là một ông lão râu tóc bạc trắng, trên tay cầm một chén thuốc bước vào đưa cho Đá Quý.
Ở đây được gọi là Lưu Hà thôn, chỗ mà cậu bị ngất là rừng Bóng Đêm cách đây hai mươi dặm.
Thôn Lưu Hà nằm ở Đông Bắc của Nhân Tộc, phía Bắc là khu rừng Bóng Đêm, cách Hắc Dạ Thành bốn mươi dặm về phía Đông, khoảng nữa ngày đi đường đối với người thường. Phía Tây cách Thành Bắc Tinh bốn ngàn sáu dặm, đi về Tây Nam đến Đế Đô khoảng năm ngàn ba trăm dặm.
Đá Quý muốn quay về Tần Thanh Thành là cách đây một vạn hai dặm, khoảng nữa năm đi đường. (1 dặm = 1,609...km)
Khoảng cách khá xa, cậu từ bỏ quay về Tần Thanh Thành và quyết định đến Hắc Dạ Thành.
Đã hai ngày trôi qua, từ lúc Đá Quý được đưa về thôn, cô bé Lưu Ly túc trực bên cạnh đã thấm mệt, nằm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-tien-da-than/799164/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.