🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng Lục Nam Thâm không hề giơ cao đánh khẽ, anh tiếp tục đè mạnh tay xuống, máu cứ thế rỉ ra và chảy xuống từ đầu mũi tên. Mũi tên xuyên vào xương, đau thấu tim, gã đàn ông đó kêu la liên hồi, ngay cả mấy vệ sĩ canh gác ngoài cửa nghe thấy cũng phải rùng mình khiếp sợ.

Một trong số các vệ sĩ chỉ vừa vào Lục Môn được khoảng nửa năm, chưa hiểu quá rõ tính khí của Lục Nam Thâm, nghe thấy bên trong có tiếng người hét thảm thiết, cậu ta không nhịn được, liền ghé qua phía người đối diện, hỏi nhỏ, "Người ta bảo cậu út của Lục Môn là người không có tính công kích nhất, sao tôi thấy... không giống lắm nhỉ?"

Có khi lại là người có tính công kích nhất thì đúng hơn, sự lạnh lẽo toát ra mỗi khi anh nghiêm nghị không cười có thể ngấm sâu vào trong cốt tủy.

Người vệ sĩ cao tuổi hơn cậu ta hạ thấp giọng nạt một tiếng, "Tập trung làm việc đi, đừng có hỏi Đông hỏi Tây."

Anh ta nghĩ thầm, cậu bị ngốc à? Đôi tai cậu út nổi tiếng nhạy bén, tôi buôn với cậu về chuyện của cậu ấy để tìm đến cái chết à?

Trong căn nhà tồi tàn, Lục Nam Thâm nói lạnh nhạt, "Đã thua thì phải chấp nhận, hãy nói ra kẻ đứng sau sai khiến anh đi, tôi sẽ thả anh."

Người đàn ông nằm im bất động dưới đất, chỉ cần khẽ nhúc nhích, xương và các gân cũng đau nhói lên. Hắn nhìn Lục Nam Thâm trân trân, không nói gì, miệng bặm chặt lại. Lục Nam Thâm cũng không vội, càng không tức giận. Bàn tay mảnh khảnh của anh vẫn đặt trên mũi tên, anh lại hơi dùng sức một chút, "Ban nãy định bắn trúng tim đúng không?"

Cơn đau đớn khiến người đàn ông nhe răng ra kêu.

"Tôi đoán được người thuê anh đã nói gì." Lục Nam Thâm thong dong lên tiếng, "Hắn nói: Lục Môn là một gia tộc giàu có, cho dù có bắt được anh cũng sẽ không tự tiện xử lý. Mục tiêu của cậu út nhà họ Lục là tôi, anh không nói thì cậu ta cũng vì giữ lại manh mối mà không dám làm gì anh, sẽ phải giữ anh lại như một cái móc để câu manh mối, tới lúc đó tôi sẽ tìm cách cứu anh ra."

Người đàn ông bàng hoàng ngước nhìn anh, nét mặt thảng thốt, bờ môi run rẩy, "Cậu... Làm sao cậu biết... Tai cậu có tốt đến mấy cũng không thể nghe xa đến vậy."

Lục Nam Thâm phì cười, chuyện này còn cần phải nghe sao? Nghĩ đại một chút cũng nghĩ ra tám, chín phần câu chuyện rồi.

"Anh dùng nỏ vừa nhanh vừa chuẩn, là một sát thủ chuyên nghiệp đúng không. Một sát thủ là phải giết được người, giờ lại bị bắt giữ, bị bắt rồi mà không hề nghĩ tới chuyện tự sát thì ngoài việc tin rằng anh sẽ được cứu ra, anh còn những điều vướng bận khác phải không?"

Người đàn ông nhìn Lục Nam Thâm, đôi mắt tràn ngập sự kinh ngạc đến khiếp sợ.

"Một người vẫn còn phải ôm lấy điểm yếu của mình mà sống như anh, sao lại tin tôi chắc chắn sẽ thả anh ra?" Bàn tay của Lục Nam Thâm chuyển hướng, vươn về phía cổ hắn, "Anh động vào bạn gái của tôi tức là động vào giới hạn của tôi. Còn về điểm yếu của anh, anh đã bị bắt rồi, anh đoán xem, người anh quan tâm liệu có may mắn thoát nạn không?"

Nói rồi, anh bắt đầu thu chặt ngón tay lại, bóp lấy cổ đối phương, cứ thế từ tốn tăng lực dần dần từng chút, "Nếu đã biết Lục Môn là một gia tộc giàu có thì việc điều tra về anh dễ như trở bàn tay, huống hồ là điểm yếu của anh? Anh đoán xem, tôi sẽ làm gì nào, hm?"

Càng lúc càng mạnh tay hơn.

Trước đó, sau khi bị đám vệ sĩ đuổi riết, thể lực của người đàn ông đã bị mất đi nhiều, cộng thêm giờ lại bị thương nên lúc này cánh tay không còn chút sức lực, coi như bị phế, chỉ còn biết dùng một bàn tay túm chặt lấy anh, nhưng cũng vô ích mà thôi.

"Tôi là người không thích miễn cưỡng người khác, anh không muốn nói tôi cũng không ép, tìm manh mối thôi mà, chẳng qua chỉ là chuyện sớm muộn. Tôi sẽ tiễn anh đi trước, rồi đưa điểm yếu tới đoàn tụ với anh, đừng sốt ruột." Lục Nam Thâm cười khẩy, có tia sáng lạnh ánh lên trong đôi mắt hơi nheo lại.

Trong lúc giãy giụa, người đàn ông nhìn thấy ánh mắt của Lục Nam Thâm.

Thật đáng sợ.

Đây rốt cuộc là một ánh mắt như thế nào, cực kỳ bình tĩnh, nhưng lại lạnh lùng tột độ, dường như một mạng người ở trong mắt anh chẳng đáng gì, như một ác quỷ không có tình người, đứng từ trên cao nhìn hắn từ từ mất mạng nhưng không hề chạnh lòng.

"Nói... Tôi nói." Người đàn ông không dám đánh cược.

Nhưng Lục Nam Thâm chưa buông tay ra ngay, vẫn đang dùng sức, không hề có ý định lơi lỏng. Anh hỏi, cười nửa đùa nửa thật, "Tôi có tin được anh không?"

"Được..."

Năm phút sau, Lục Nam Thâm bước ra khỏi căn nhà nát.

Một trong số các vệ sĩ tiến lên, cung kính đưa anh một chiếc khăn ướt. Lục Nam Thâm đón lấy, lau sạch tay, nói một câu, "Vào trong đó, hỏi cho bằng được thông tin kẻ thuê hắn."

"Rõ."

Ở trong xe, Hàng Tư đứng ngồi không yên.

Ở vị trí ghế lái mới có thể nhìn thấy căn nhà nát và một chiếc xe vệ sĩ bảy chỗ ẩn khuất sâu trong khu rừng. Nếu là mùa hè cây cối rậm rạp thì căn nhà đó chắc chắn sẽ khó bị phát hiện ra.

Sau khi Lục Nam Thâm trở lại, Hàng Tư nôn nóng hỏi han tình hình. Lục Nam Thâm kể lại sơ qua với cô rồi nói, "Có lẽ sẽ moi được một chút manh mối từ hắn."

Hàng Tư nhìn xuống cổ tay áo của anh, kéo qua, "Anh bị thương hả?"

Cổ tay áo dính máu, tuy không nhiều nhưng vẫn bị Hàng Tư tinh ý phát hiện.

"Không phải máu của tôi, tên cung thủ đó bị thương trong lúc bỏ chạy." Lục Nam Thâm nói nhẹ tênh.

Hàng Tư cảm thấy hồ nghi, "Nếu đối phương cũng là sát thủ, liệu hắn có dễ dàng khai ra thông tin kẻ thuê mình không?"

Làm vậy chẳng phải là đi ngược lại đạo đức nghề nghiệp sao?

Lục Nam Thâm nói, "Đối phương cùng lắm chỉ là một kẻ cầm tiền làm việc, nếu thật sự thất bại thì quay đầu tìm cách tự bảo vệ mình cũng là chuyện thường tình."

Hàng Tư khẽ gật đầu, lát sau cô nói, "Mong là sẽ có nhiều manh mối của hung thủ hơn, bị người ta dắt mũi chung quy cũng không phải chuyện gì dễ chịu."

Lục Nam Thâm nhẹ nhàng kéo tay cô qua, đùa nghịch trong lòng bàn tay mình, nói nhỏ, "Hàng Hàng, tôi tuyệt đối sẽ không để em gặp chuyện đâu."

"Nam Thâm..." Hàng Tư quay người nhìn anh, nét mặt chân thành, "Tuy rằng tôi không có thính lực giỏi như anh, nhưng tôi cũng không phải là bông hoa trong nhà kính, về điểm này chắc anh rõ rồi, thế nên dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng muốn cùng anh đối mặt, được không?"

Lục Nam Thâm nhìn sâu vào mắt cô, không nói được cũng không nói không được, ngược lại khẽ hỏi cô, "Em cảm thấy tôi không nên để em ngồi lại trong xe, đúng không?"

Hàng Tư gật đầu, "Đúng vậy, tuy rằng anh không cho tôi tiếp xúc với hắn, nhưng hắn đến đây để nhắm vào tôi, tôi nên tham gia vào chuyện này."

Lục Nam Thâm giơ tay lên xoa đầu cô, khẽ thở dài, "Đối phương có diện mạo khó coi, còn khiến trẻ con òa khóc, tôi sợ làm em kinh hãi."

Hàng Tư ngỡ ngàng, tức cười, "Tôi có phải trẻ con đâu."

"Được, tôi xin lỗi, tại tôi đã nghĩ quá nhiều." Ánh mắt Lục Nam Thâm rất dịu dàng.

Nghe xong Hàng Tư càng bất ngờ hơn, nhìn anh. Lục Nam Thâm cười hỏi có chuyện gì, Hàng Tư mím môi, rồi khóe miệng từ từ rướn lên, "Tôi luôn cảm thấy một người như anh sẽ không thích xin lỗi người khác."

"Một người như tôi? Ở trong mắt em, tôi là người như thế nào?" Lục Nam Thâm có vẻ hứng thú.

Hàng Tư không buồn suy nghĩ, "Có tài hoa, có năng lực, cao cao tại thượng, thăng hoa thoát tục." Cô ngước mắt nhìn anh đầy chân thành, "Nếu không phải vì anh nói anh thích tôi, tôi còn nghĩ anh sẽ không dây vào ái tình trên nhân gian này."

Nếu anh chưa từng xuất hiện dưới thân phận Kiều Uyên, có lẽ cô khó mà quen được một người như vậy.

Như một hào quang rực rỡ, chỉ có thể khiến người ta ngước nhìn chứ không dám tơ tưởng nửa phần.

Lục Nam Thâm bật cười, "Ngoài hai tính từ có tài hoa, có năng lực ra, sao những lời còn lại nghe như lời chê vậy?"

"Nếu nói vậy tức là trình độ Hán ngữ của anh vẫn chưa đạt tiêu chuẩn."

Đôi mắt ngậm cười của Lục Nam Thâm chỉ còn lại tình yêu thương dành cho cô.

Có người vệ sĩ đi tới, anh hạ cửa xe xuống.

Người vệ sĩ cung kính nói, "Tiểu thiếu gia, kẻ đó khai rồi, có nói ra một số thông tin và ngoại hình của kẻ thuê hắn. Tôi sẽ gửi toàn bộ thông tin cho cậu."

"Được." Lục Nam Thâm mỉm cười, đáy mắt lại hoàn toàn vô hại, làm gì còn sự lạnh lùng tàn nhẫn khi ở trong nhà hoang kia?

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.