Lúc ban đầu khi nhận được đề tài này, ta chẳng có cảm giác gì về triều đại mà mình phải nghiên cứu.
Làm sao mà nghiên cứu nổi một thời đại hỗn loạn rối ren, chính sử chỉ ghi lại được vài nét bút ít ỏi cơ chứ?
Mãi đến khi ta khai quật được một bộ sách từ cổ mộ.
Nội dung trong cuốn sách ấy rất thú vị, những phong tục tập quán của thời đại đó được thể hiện một cách sống động trên trang giấy.
So với những cuốn tài liệu nhàm chán, bộ sách này hấp dẫn giống như một quyển tiểu thuyết, lôi kéo người đọc vào quang cảnh của từng con chữ, hay có thể nói… đây chính là tiểu thuyết ở thời đại đó.
Ta đọc hết trọn bộ sách ấy và đắm chìm vào thế giới được tác giả ghi chép lại.
Ta bắt đầu thấy hứng thú với tác giả, bắt đầu gác tác phẩm của người nọ sang một bên để tập trung nghiên cứu về chính bản thân người nọ. Càng nghiên cứu sâu, ta lại càng bị hấp dẫn bởi nhân cách đầy sức hút của người ấy.
Những câu văn tác giả ghi chép lại vừa hài hước nhưng cũng không kém phần dịu dàng và nhân ái.
Bản thân người ấy chắc cũng như thế.
Người như vậy không nên bị chôn vùi trong dòng sông dài lịch sử.
Tuy nhiên, bởi vì tư liệu có hạn nên bất luận ta tìm hiểu kỹ đến đâu cũng tìm không thấy bất kỳ ghi chép nào về người ấy, hoàn toàn không thể khôi phục lại thân phận lịch sử của người nọ.
Ta nghĩ đây có lẽ sẽ là nỗi nuối tiếc đi theo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tran/369873/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.