Trong đầu, bỗng nhiên hiện lên một ít hình ảnh, chỉ nhớ rõ lúc đó vừa xong trận chiến, hắn liền phát hiện có người theo dõi mình. Thời điểm bọn họ chạy tới, không gióng trống khua chiêng, hẳn là sẽ không bị phát hiện mới đúng. Nhưng thoáng cái đã có rất nhiều người mai phục ở giữa, nguyên nhân duy nhất chính là ——
Có nội gián!
Ở trong quân đội của hắn, vậy mà có nội gián!
Nghĩ tới những huynh đệ sớm chiều cùng mình ở chung, tất cả mọi người là bạn chí cốt ra sống vào chết, ai có thể nghĩ đến, bên trong lại có nội gian?
Cùng Cát Kim thương lượng một chút, hai người đều hiểu được nếu muốn đối ngoại, đầu tiên phải yên ổn bên trong, chỉ có bắt được kẻ gian bên trong, mới có thể một lòng đối địch cho tốt!
Kế sách mặc dù tốt, nhưng hai người chưa bắt đầu thực hiện, đã bị mai phục. Ngày đó, sắc trời rất sớm, trên đường ngay từ quân doanh đến chỗ nguyên soái, bọn họ thấy có người đang đuổi theo, luôn đuổi tới vùng ngoại ô...
Lúc đó người mang theo cũng không nhiều lắm, hắn vẫn tin tưởng chắc chắn, nội gian chỉ có một. Nhưng mà, sau khi ra ngoài, ngay gần quân doanh, bọn họ lại đụng phải mai phục, để cứu Cát Kim, Địch Mân trúng tên...
Tiếp theo, xuất hiện rất nhiều người áo đen, bọn họ liều mạng đánh trả, Địch Mân đoạt con ngựa, ngựa bị sợ hãi, điên cuồng lao đi...
Hắn phải nhảy xuống, nhưng hết lần này tới lần khác, trên người một chút khí lực cũng không có. Ý nghĩ cũng càng ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2491111/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.