Hạo Nguyệt lắc đầu, nương tiếp tục nói: "Nếu như ngươi không muốn thành dạng kia, hôm nay coi như cái gì cũng chưa từng nghe. Lúc đầu, nếu như nương không làm, có thể chúng ta biến thành bọ dạng như Tàn Nguyệt hôm nay. Hạo Nguyệt, lớn ngươi sẽ biết, lớn ngươi cũng sẽ rõ ràng, nương làm như vậy không sai, kỳ thật nương làm như vậy, cũng chỉ là vì ngươi..."
Sau đó, nàng hiểu rõ, nếu như nương không làm như vậy, bây giờ nàng vẫn là nữ nhi của một tiểu thiếp, một nữ nhi của một tiểu thiếp không có địa vị gì.
Tàn Nguyệt, nếu như ngươi biết tất cả, ngươi có hận ta không? Thật buồn cười, hôm nay, duy nhất có thể cứu được hài tử của ta, vậy mà lại là ngươi!
Hết cách, ta chỉ có thể cầu ngươi. Ngươi chỉ cần nói vài câu với thái tử, cũng không mất bao nhiêu thời gian, nhưng đối với ta mà nói, lại có thể giữ được hài tử của ta.
Nhìn tướng quân phủ nguy nga, vốn dĩ đây là nơi nàng phải gả tới. Chỉ tiếc tạo hóa trêu ngươi, nàng cùng nơi này, cuối cùng vô duyên.
"Cái gì? Nàng tới? Muốn gặp Tàn Nguyệt?"
Địch lão phu nhân từ trên ghế đứng mạnh lên, bất an đi tới trong phòng. Hạo Nguyệt đến, có thể có chuyện gì tốt?
"Phu nhân, vậy có muốn báo cho thiếu phu nhân một tiếng không?"
Tiểu Thi bất an ngẩng đầu, là một trong những nha đầu biết chuyện, nàng rất rõ Hạo Nguyệt đến không có gì tốt.
"Không cần, trực tiếp trả lời..."
Địch lão phu nhân khoát khoát tay, đi vài bước lại kêu:
"Như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2491197/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.