Kỳ thật, nàng cũng không vĩ đại, cũng không phải người không có cảm giác, không biết đau đớn, nhưng nàng đành phải vậy. Có lẽ, gặp phải tình huống như vậy, cho dù không phải nàng, đổi thành nữ nhân khác, vì bảo vệ lại hài tử của mình, các nàng cũng sẽ làm như vậy. Bởi vì, mỗi người làm mẹ đều vĩ đại, vì hài nhi của mình, khổ bao nhiêu nữa, mệt bao nhiêu nữa, các nàng cũng đều có thể cắn răng kiên trì tiếp tục...
Nhìn thấy than lửa đỏ lép bép lách tách kia, trên mặt Như Yên chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, khẽ cắn môi, nhắm mắt lại, nàng đi nhanh về phía trước...
Giơ chân lên, lại hạ xuống, là có thể nghe được tiếng da thịt cháy sém, có thể ngửi được mùi vị cháy khét này.
"Phu nhân, không nên... Không nên..."
Có bóng dáng, chạy tới như bay, thanh âm lo lắng, giọng điệu nỉ non, ở trong phủ, cũng chỉ có nàng ...
"Quế Nhi, ta không phải nói ngươi không được lại đây sao? Sao ngươi lại tới đây!"
Chân, đột nhiên dừng lại trên không trung, Như Yên lại rút trở về, trong mắt mang theo chút bực mình, còn có lo lắng nhẹ.
"Tiểu thư, không nên, không nên..."
Đôi mắt e ngại nhìn than lửa cách đó không xa, lúc còn ở nhà mẹ, tiểu thư chưa từng chịu khổ hay chịu tội qua, đến nơi đây, thì ra tướng gia đối với tiểu thư cũng không tồi, tiểu thư cũng không có phạm tội gì... Nhưng hôm nay, hôm nay sẽ...
"Tướng gia, tính tình tiểu thư như thế nào, ngài cũng biết, nô tỳ có thể dùng đầu cam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2492592/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.