"Không, nếu như làm như vậy ngươi có thể tin tưởng hài tử này trong sạch, ta nguyện ý!"
Quả nhiên, nàng vốn muốn nói như vậy, hắn khẽ cắn môi, nặng nề nhìn nàng:
"Ngươi cũng biết, nếu chân như thế, ngươi sau này, cả đời không thể múa nữa..."
Hắn luyến tiếc nàng, luyến tiếc tất cả bọn họ từng có trước đây. Nếu như không có chuyện ngày đó, nàng vẫn là người phụ nữ hắn yêu nhất...
Nhưng hôm nay, vì hài tử không rõ kia, nàng dĩ nhiên lựa chọn...
Ánh mặt lạnh lùng quét về phía cái bụng vẫn còn bằng phẳng của Như Yên, Liễu Tương nhỏ giọng nói:
"Được! Ngươi đã quyết định rồi, vậy bổn tướng sẽ thành toàn ngươi! Người đâu, lập tức chuẩn bị!"
Lập tức chuẩn bị! Hắn đồng ý!
Trái tim như tro tàn, hai con ngươi nhìn hắn rốt cục rời đi, trong mắt vô thần không còn mảy may dao động gì. Trái tim, tại giờ khắc này hoàn toàn chết đi, trên mặt tái nhợt nhưng quật cường khiến người ta đau lòng!
Liễu Tương cố chấp nhìn nàng, yêu, đã từng tốt đẹp như vậy, nhưng vốn dĩ hai ngươi yêu nhau, lại từng bước đi tới hôm nay. Yêu quá khó khăn, quá khổ, cũng làm cho người ta cân nhắc suy nghĩ kĩ. Hắn sẽ không yêu nữa, tình yêu duy nhất đã đi xa, hắn không muốn nếm thử nữa, loại cảm giác tê tâm liệt phế này... (#Ami: càng lúc càng bực mình, tình yêu như ông khiến ta bực mình hết sức >"
Liễu lang, sau này chỉ là Liễu Tương, không bao giờ là chồng của mình, tướng công của mình nữa! Đã từng, đối mặt sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2492715/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.