*Xuân phong đắc ý: là con đường thuận lợi, thăng quan tiến chức, nếu nói về Như Yên thì ta nghĩ là cuộc sống gia đình thuận lời, được sủng ái.
"Ha hả, Như Yên, ta khóc, hôm nay ta dĩ nhiên khóc... Lúc đầu tướng gia không tin ta, không sủng ái ta, ta cũng không có khóc. Ngươi biết lúc đó lòng ta có bao nhiêu đau khổ không? Nhìn ngươi xuân phong đắc ý, trái tim của ta, đau đớn như đao cắt, nhưng ngươi không nhìn thấy, ngươi không nhìn thấy. Ngươi biết khi đó ta suy nghĩ cái gì không? Ta suy nghĩ, ta phải nghĩ cách, nhất định phải nghĩ cách thắng ngươi! Cuối cùng, trời không phụ người có lòng, ta rốt cuộc làm được rồi... Ngươi biết tướng gia tại sao không thích Tàn Nguyệt không? Bởi vì hắn hiểu rõ Tàn Nguyệt là nữ nhi của hắn, nhưng lúc ngươi mang thai Tàn Nguyệt, lại cùng nam nhân khác không minh bạch, không minh bạch. Ngươi đáng hận ta, mà qua đêm nay rồi, nữ nhi Tàn Nguyệt của ngươi cũng sẽ hận Hạo Nguyệt, chắc chắn, nhất định là vậy. Chỉ là, ngươi đã chết, nữ nhi của ngươi, cũng lại yểu mệnh, nàng lấy cái gì đến hận ta, hận Hạo Nguyệt?"
"Phu nhân, tướng gia tới đây rồi..."
Đang khóc đến hăng say, Tiểu Quế đột nhiên chạy vào, Liễu phu nhân vội vàng lau lệ ở khoé mắt, vóc dáng tiều tụy nhắm mắt lại, trong miệng tức tức cục cục nấc lên.
"Cúc Văn, hôm nay nữ nhi xuất giá, sao ngươi lại đến từ đường?"
Cả ngày, trong đầu đều mơ mơ màng màng, Liễu Tương ngay cả làm sao đưa nữ nhi rời khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vo-tuong-quan-tro-thanh-hoang-hau-len-nham-kieu-hoa/2492720/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.