Những ngày ngồi trong phòng tạm giam, tuy phải nuốt bao nhiêu cay đắng, hơn nữa từ một góc độ đặc thù của xã hội, tôi đã tự thân trải qua một thử thách mà trong cuộc sống bình thường khó lòng tưởng tượng nổi.
Ở một nơi cách biệt với thế giới bên ngoài, mỗi một giám hiệu (số hiệu giam giữ) lại tự hình thành các "thể chế" xã hội nhỏ độc lập. Phạm nhân trong đề lao, theo thân phận không giống nhau cũng sẽ được sắp xếp theo địa vị cấp bậc khác nhau. Kẻ "đầu sỏ" chính là "hiệu trưởng", nắm trong tay không ít đặc quyền.
Nơi tôi bị giam là phòng A3 ở tầng 01, cả khu trại giam được phân ra thành A,B,C. A1 là số hiệu của phòng nữ, được ngăn cách với phòng A3 bởi phòng A2.
Phòng A3 thường được gọi là "Tiểu đề lao", bởi vì nó là nơi để giam giữ những phạm nhân ngắn hạn, còn về thành phần thì phức tạp vô kể, nào cờ bạc, mại dâm, đánh nhau, bán băng đĩa lậu...đủ cả, ngoài ra vẫn còn vài ba thành phần khác bị tàn tật câm điếc, đám này đều là những tay móc túi lõi mặt.
Tôi và A Hào cũng là gặp nhau trong cái phòng tạm giam A3 đó, sở dĩ cậu ấy bị "tóm" vào trong này là vì trong lúc tham dự hôn lễ của bạn, do uống quá chén, không nhận nổi đường về nhà và đã đến gõ cửa nhà một phụ nữ, chị ta sợ hãi không dám mở cửa, thấy vậy A Hào lại lấy tay đập bể cửa kính nhà người ta, trên tay bị chi chít những mảnh vỡ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tu-vong-tuan-hoan/2665078/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.