Giữa trưa hôm nay, khi vừa ra khỏi phòng học, Kiều Minh Hạ bị Dương Dịch Lạc chặn đường, cưỡng ép kéo đến nhà ăn.
Cậu thở dài một hơi, cảm thấy giống như đang được sự may mắn ngắn ngủi của bản thân chiếu cố.
Trải qua lần đó, cậu lại cảm thấy rất đau đớn, ngay cả được tự do cũng như một loại gánh nặng được trút bỏ.
Có thể thấy, làm người thực sự rất khó.
Nếu như có thể, Kiều Minh Hạ chỉ muốn làm một học sinh cao trung bình thường.
Việc học nặng nề một chút cũng không sao, phải lên lớp từ sáu giờ rưỡi đến mười một giờ cũng không có việc gì, chỉ cần không ai bắt nạt cậu là được.
Ở Tây Cao, có hai kiểu người rất dễ nhận ra, điển hình là: kiểu người như Dương Dịch Lạc, Bùi Lạc Ngôn, vừa có thành tích tốt vừa là đại gia giàu có và sở hữu vẻ ngoài tỏa sáng.
Nam sinh muốn làm bạn tốt của họ, nữ sinh muốn viết thư tình, dệt khăn choàng cổ cho họ.
Tiếp theo chính là Kiều Minh Hạ.
Đồ đê tiện, một “cái xe giao thông công cộng” có thể bị bất kỳ thằng nào đè, thằng điếm, kỹ nữ...!còn có không ít những từ khó nghe hơn nữa.
Trong trường học, tất cả mọi người đều biết những từ này là đang nói về cậu.
Trước kia cậu có một người bạn ở lớp bảy, tên là Liễu Cam.
Nữ sinh có cái tên rất kỳ lạ đó cũng không tính là quá xinh đẹp.
Khóe mắt của cô có điểm một nốt ruồi nhỏ trông rất đáng yêu, có lúc là màu đỏ, có khi lại là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tua-nhu-suong-som/593584/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.