Lòng Vương Thu vui vẻ đến nở rộ đầy pháo hoa.
Tuy rằng vào lúc cậu nhận được hoa kia liền biết được Trịnh Quân cũng có ý với cậu, nhưng mà khi thật sự nghe được đối phương đáp lại vẫn vui vẻ đến không khống chế được khóe miệng đang cong lên của mình.
"Vậy từ hôm nay trở đi, anh chính là bạn trai của em rồi!" Vương Thu cười tủm tỉm.
Trịnh Quân gật đầu, anh cũng nói theo: "Anh là bạn trai của em, em là! "
Vương Thu nhướng mày, chờ Trịnh Quân nói nửa câu sau.
Cậu rất khó ở, mặc kệ Trịnh Quân nói cậu là bạn trai hay là bạn gái, Vương Thu đều sẽ cáu kỉnh.
Ít nhất phải hôn mặt hai lần mới hết giận.
"Em là gì?"
Trịnh Quân nắm lấy bàn tay Vương Thu đang áp trên mặt của anh, hôn mu bàn tay của cậu, vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng làm lòng Vương Thu ấm lên.
Trịnh Quân gằn từng chữ, trong mắt chứa đầy chân thành: "Em là cục cưng của anh.
"
"Bạn trai à sao anh vừa đẹp trai vừa biết nói chuyện quá vậy!" Vương Thu hô ra tiếng, cậu quật cường xoa xoa mặt Trịnh Quân, liên tục cảm thán: "Em cảm thấy bây giờ anh nên hôn em một chút!"
Mặt Trịnh Quân cứng đờ, anh thật sự không ngờ cục cưng mới nhậm chức chưa được 5 phút của anh lại không biết rụt rè như vậy, ánh mắt anh lập lòe: "Quá nhanh rồi.
"
"Chỗ nào nhanh?" Vương Thu không vừa lòng mím môi lại: "Em quen biết anh năm năm, ở chung hai tháng rưỡi, tỏ tình bốn phút 56 giây, còn chưa thể hôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuan-hoan-liem-cau/784297/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.