09
Từ sáng sớm, ta đã ngồi đoan trang ba canh giờ để hoàn thành bức tranh, mỏi nhừ cả lưng và vai. Sau khi vẽ xong, được cung nữ dìu về nghỉ ngơi, ta đi ngang qua hành lang và nhìn thấy chiếc xích đu mới. Nó đẹp hơn nhiều so với chiếc xích đu năm xưa.
Cung nữ kể: “Một ngày nọ, Thái tử đi ngang qua, nhìn thấy chiếc xích đu cũ bị cắt đứt, ngài ấy đứng bất động thật lâu.”
Nàng còn nói thêm: “Chiếc xích đu mới này được làm bởi cùng một nghệ nhân với chiếc ở Đông Cung dành cho Thái tử phi.”
Ta nhìn nó, khẽ cười: “Nếu các ngươi thích thì cứ chơi thoải mái.”
Trở về điện Chiêu Ninh, bên trong có bảy tám quan viên đang kiểm tra và lập danh sách của hồi môn cho công chúa hòa thân.
Khác với những cuộc hòa thân sau chiến bại, lần này là sự kết giao giữa hai nước lớn, nên của hồi môn phải chuẩn bị rất tỉ mỉ. Ngoài vàng bạc, đồ gốm, còn có vải vóc, thảo dược, hạt giống, và cả thợ thủ công, đầu bếp, y sĩ, gia nhân, tổng cộng lên đến 300 người.
Riêng danh sách của hồi môn đã có đến 47 cuốn, nên không lạ gì khi Triệu Hi Chân chẳng buồn xem qua.
Một cung nữ đưa tới cuộn tranh: “Thưa công chúa, đây là tranh chân dung của Thái tử phi gửi tặng.”
Mở ra, ta thấy hình vẽ một người Hồ, phía trên viết “Tây Hạ Khả Hãn – Úc Thời Vu”.
Ta khẽ nhíu mày.
Hoàng đế từng nói rằng vị Khả hãn này trẻ trung, dũng mãnh, dung mạo đoan chính, và đề cao sự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tue-tue-vo-uu-an-duong/2140512/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.