07
Trở về điện Chiêu Ninh, ta nhìn thấy Triệu Hi Chân đang đợi sẵn. Thậm chí cả Mạnh Lan Từ cũng có mặt.
Nàng ngồi trên chiếc xích đu dưới hành lang, từ xa nhìn thấy ta liền cất tiếng: “Điện hạ, A Ngu tỷ tỷ đã trở về.”
Triệu Hi Chân quay đầu, khuôn mặt đầy phẫn nộ. Ta lúc này mới nhận ra, trong điện im ắng lạ thường, cung nhân quỳ đầy dưới đất.
Không để ý đến hắn, ta tiến thẳng tới trước mặt Mạnh Lan Từ, siết chặt sợi dây xích.
“Xuống đi, đừng để ta phải nói lần thứ hai.”
Nàng ngồi im không nhúc nhích, khẽ nhón chân, ngẩng đầu lên nhìn ta: “A Ngu tỷ tỷ, ta chỉ thử thôi mà. Nghe nói đây là thứ điện hạ đích thân làm cho tỷ. Ta muốn mùa xuân sang năm cũng làm một cái ở Đông Cung.”
Nàng chỉ đang cố nhắc nhở ta rằng, không lâu nữa nàng sẽ trở thành thái tử phi của Đông Cung.
Ta xoay người bỏ đi. Triệu Hi Chân chặn lại, giữ chặt cổ tay ta, buộc ta phải đối diện với ánh mắt của hắn.
“Vừa trở về đã tức giận vì một cái xích đu cũ. Ta đợi nàng lâu như vậy, sao nàng cứ phải làm công chúa này?”
Mạnh Lan Từ xen lời đúng lúc: “Điện hạ, ta cũng là nữ nhi, có thể hiểu được A Ngu tỷ tỷ. Có lẽ nàng không ai chăm sóc, nghĩ rằng danh phận công chúa nghe hay hơn trắc phi mà thôi.”
Triệu Hi Chân mím chặt môi, siết cổ tay ta mạnh hơn, ánh mắt tức giận nhìn xuống.
“Ta không chăm sóc nàng sao? Một danh phận công chúa không quyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tue-tue-vo-uu-an-duong/2140515/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.