🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

07

Trở về điện Chiêu Ninh, ta nhìn thấy Triệu Hi Chân đang đợi sẵn. Thậm chí cả Mạnh Lan Từ cũng có mặt.

Nàng ngồi trên chiếc xích đu dưới hành lang, từ xa nhìn thấy ta liền cất tiếng: “Điện hạ, A Ngu tỷ tỷ đã trở về.”

Triệu Hi Chân quay đầu, khuôn mặt đầy phẫn nộ. Ta lúc này mới nhận ra, trong điện im ắng lạ thường, cung nhân quỳ đầy dưới đất.

Không để ý đến hắn, ta tiến thẳng tới trước mặt Mạnh Lan Từ, siết chặt sợi dây xích.

“Xuống đi, đừng để ta phải nói lần thứ hai.”

Nàng ngồi im không nhúc nhích, khẽ nhón chân, ngẩng đầu lên nhìn ta: “A Ngu tỷ tỷ, ta chỉ thử thôi mà. Nghe nói đây là thứ điện hạ đích thân làm cho tỷ. Ta muốn mùa xuân sang năm cũng làm một cái ở Đông Cung.”

Nàng chỉ đang cố nhắc nhở ta rằng, không lâu nữa nàng sẽ trở thành thái tử phi của Đông Cung.

Ta xoay người bỏ đi. Triệu Hi Chân chặn lại, giữ chặt cổ tay ta, buộc ta phải đối diện với ánh mắt của hắn.

“Vừa trở về đã tức giận vì một cái xích đu cũ. Ta đợi nàng lâu như vậy, sao nàng cứ phải làm công chúa này?”

Mạnh Lan Từ xen lời đúng lúc: “Điện hạ, ta cũng là nữ nhi, có thể hiểu được A Ngu tỷ tỷ. Có lẽ nàng không ai chăm sóc, nghĩ rằng danh phận công chúa nghe hay hơn trắc phi mà thôi.”

Triệu Hi Chân mím chặt môi, siết cổ tay ta mạnh hơn, ánh mắt tức giận nhìn xuống.

“Ta không chăm sóc nàng sao? Một danh phận công chúa không quyền không thế, so với ta thì có là gì?”

Giọng hắn lớn đến mức tất cả cung nữ đều nghe rõ mồn một, không chừa lại chút thể diện nào cho ta.

Cổ tay ta bị hắn bóp đau nhói, ta hít một hơi sâu, cố giữ ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn: “Điện hạ nói đúng. Ta chẳng là gì cả, vậy sao phải tức giận với ta làm gì?”

Ánh mắt giận dữ của Triệu Hi Chân bất giác dịu đi, thay vào đó là sự hoang mang và sợ hãi.

Hắn dường như không hiểu, vì sao hắn giận dữ với ta như vậy, còn ta lại bình thản, xa cách, giống như hắn không còn có thể lay động được cảm xúc của ta nữa.

Hắn bất giác buông tay, nét mặt không tự nhiên: “A Ngu, lần này không phải cứ chép vài bản Nữ giới, ta sẽ dễ dàng bỏ qua đâu.”

“Vậy thì đừng bỏ qua.”

Ta giằng tay ra khỏi hắn, bước nhanh vào điện, quay lại trước chiếc xích đu, tay nắm chặt dây xích, tay kia cầm kéo.

Mạnh Lan Từ hốt hoảng nói: “Tỷ định làm gì? Điện hạ!”

Nàng định xuống, nhưng ta ấn nàng lại.

“Vậy thì đừng xuống nữa.”

Ta cầm kéo, mở rộng lưỡi kéo, ra sức cắt đứt dây xích. Sợi dây được bện từ dây leo và da, cắt không hề dễ dàng.

Năm ấy, vào một ngày xuân, ta và Triệu Hi Chân cùng ngồi tỉ mỉ bện dây, mất nửa tháng mới làm xong.

Ta vẫn nhớ buổi chiều hôm ấy, khi chiếc xích đu được hoàn thành, hắn nhẹ nhàng đẩy ta, lòng bàn tay nóng hổi phủ lên tay ta, truyền một cảm giác ấm áp.

“A Ngu, nàng điên rồi sao? Làm trò gì vậy? Như vậy sẽ làm nàng ấy bị thương.”

Triệu Hi Chân giật mạnh ta ra, ôm lấy Mạnh Lan Từ, cẩn thận bế nàng xuống.

Hắn đẩy ta một cái, khiến ta đập vào lan can, chiếc kéo rơi xuống đất, lưỡi kéo sắc bén cắt một đường dài trên tay, máu chảy ra từ từ.

“Ta bảo nàng ấy xuống, nhưng nàng không chịu.”

Hắn ôm Mạnh Lan Từ trong lòng, dùng chân đá văng chiếc kéo, lạnh lùng nhìn ta.

“Ghen tuông, tham lam, vô lễ, không có giáo dưỡng. Ta sẽ không gặp nàng nữa, hãy tự kiểm điểm lại đi.”

Sau khi hắn rời đi, ta vẫn đứng đó, nhặt kéo lên, nắm chặt dây xích, chầm chậm cắt từng chút một, từ chiều cho đến khi trời tối. Khi lòng bàn tay đã đỏ rực máu, dây xích cuối cùng cũng đứt.

Ta thở dài một hơi nhẹ nhõm.

Còn mười lăm ngày nữa thôi, ta sẽ rời khỏi hoàng cung này mãi mãi.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.