EDITOR: LAM
Triển Minh không thể ngồi lì ở nhà suốt mười ngày được, đêm đó hắn lập tức liên hệ xin việc làm.
Bảy giờ ngày hôm sau, Triển Minh rời giường. Bảy giờ mười phút hắn chuẩn bị rời khỏi nhà.
Triển Quốc Cường kêu hắn lại, “Ăn sáng rồi hãy đi.”
Chị em họ của hắn đã đi học, thím thì làm nhân viên ở một cửa hàng tiện lợi 24 giờ, hôm nay tới phiên bà trực ca sớm nên cũng không có ở nhà. Lúc này chỉ còn mỗi Triển Quốc Cường một mình chậm rãi ăn điểm tâm.
Triển Minh thay giày, nói, “Không kịp. Cháu sẽ ăn ở ngoài.”
Triển Quốc Cường cầm quả trứng gà nhét vào túi áo phía trước của Triển Minh, thở dài nói, “Con ăn ở nhà cùng lắm là thêm một bộ bát đũa. Thím của con tính tình nóng nảy, tuy rằng nói chuyện khó nghe nhưng thật sự chẳng có ý gì cả. Chỉ là bà ấy thấy con không chuyên tâm học tập, làm thêm hơn nửa đêm mới về nên mới lo lắng tức giận. Ngày đó có hàng xóm hỏi thím con vì sao con đêm hôm khuya khoắt mới trở về, bà ấy bực bội vì cảm thấy bị mất mặt nên mới bắt con nộp phí sinh hoạt. Con nếu như không đi làm thêm bà ấy sao có thể bắt một đứa còn đang đi học đóng tiền chứ?”
Triển Minh lặng im không lên tiếng.
Trứng gà luộc chín vẫn còn phả hơi ấm, nhiệt độ cách lớp vải áo dán lên người của hắn.
Triển Quốc Cường tiếp tục nói, “Con xem chị em họ của con, cái này phải bỏ tiền, cái kia cũng phải bỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tui-bao-ban-cung-ban-danh-cau/1144806/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.