Khi bước vào phòng ngủ tầng hai, một âm thanh lạ từ phòng tắm vang lên.
Âm thanh nước chảy hòa cùng tiếng kìm nén.
Chúc Tân Nguyệt lo lắng, nghĩ có thể Kỷ Lâm Dục bị va đập vào đâu đó, bèn gõ cửa hỏi:
"Sao thế? Cần giúp không?"
Biết đâu cô có thể giúp anh tìm hộp thuốc.
Âm thanh bên trong đột ngột lặng im, chỉ còn tiếng nước chảy liên tục.
"Kỷ Lâm Dục? Anh không sao chứ?"
Cô càng lo lắng, lại gõ cửa thêm lần nữa.
Ngay khoảnh khắc đó, cánh cửa phòng tắm bật mở, mang theo làn gió ẩm ướt lướt qua mái tóc cô. Chúc Tân Nguyệt ngẩng đầu, bỗng chạm phải ánh mắt sâu thẳm của Kỷ Lâm Dục.
Giọt nước từ tóc anh nhỏ xuống, lăn dài trên những cơ bắp rắn chắc như thép. Chúc Tân Nguyệt không dám liếc nhìn xuống nữa, chỉ còn cách dũng cảm giữ ánh mắt mình kiên định, thẳng tắp nhìn vào anh.
“...Có thể giúp anh không?”
Giọng Kỷ Lâm Dục trầm khàn, ngân vang bên tai cô như dòng điện chảy qua.
Chúc Tân Nguyệt nuốt khan, nghi ngại hỏi:
"Gi-giúp thế nào?"
Kỷ Lâm Dục nắm lấy cổ tay cô, kéo vào phòng tắm, tay anh khéo léo đóng cửa lại.
Toàn thân anh ướt sũng, và sự nắm chặt cổ tay cô khiến cho làn da khô ráo của Chúc Tân Nguyệt cảm nhận được sự ẩm ướt lan tỏa trong không khí, như thể tất cả sự sống dồn nén vào giây phút này.
Kỷ Lâm Dục ép Chúc Tân Nguyệt vào sau cánh cửa phòng tắm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tui-to-tinh-nham-voi-anh-trai-nam-chinh/1632643/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.