🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quý Từ không nhúc nhích.

Sự việc lần trước đã khiến cho Quý Từ liên tục gặp ác mộng. Trong mơ, Khương Hình mang vẻ mặt tà khí, trên miệng đầy máu tươi, đôi mắt sâu ngập tràn sự hung tàn. Mái tóc đen ướt nhẹp mồ hôi, vài sợi tóc dính lên cái trán trắng bệch. Thậm chí cậu còn có răng nanh, nằm trên người Quý Từ cắn vào cổ cô, hô hấp nóng rực từng đợt ăn mòn ý thức của cô.

Khương Hình là ma cà rồng.

Cô gái phía sau không nhúc nhích, Khương Hình lại bắt đầu không kiên nhẫn, khi Quý Từ chạy vào qua chiếc dù đã khuấy động không gian yên tĩnh. Trên đường đi ngang qua một vũng nước lớn, Quý Từ dừng lại.

Cô cúi đầu nhìn đôi giày, bên ngoài bị nước mưa bắn bẩn, ngón chân bên trong cử động có chút dính dính.

Nhảy qua vũng nước này là điều không thể.

Khương Hình nhìn theo ánh mắt của cô, cáu kỉnh nói cô mau đứng lại, lại nhớ đến chiếc vớ màu trắng bị thấm đầy máu, Khương Hình buông nhẹ một câu, phiền phức.

Mạnh mẽ nhét cây dù vào tay Quý Từ, cúi người nhẹ nhàng bế cô lên.

Quý Từ cảm thấy kinh ngạc, hoảng sợ hét một tiếng, ngăn cản, đẩy đẩy Khương Hình cô mới phát hiện, bên vai phải Khương Hình bị mưa làm ướt.

Hai chữ ‘buông ra’ đến cửa miệng nhưng như thế nào cũng không thốt lên lời.

Nhiệt độ cơ thể của con trai cao hơn nhiều so với Quý Từ, ánh mắt cô dừng trên đường cong của chiếc cằm sắc nét và gợi cảm. Đôi môi cậu trái tim, màu môi không thâm, hơi hồng, yết hầu nổi lên hình dạng rõ ràng.

Quý Từ âm thầm hít thở, lại ngửi thấy mùi thơm hoa dành dành lần trước.

Đến ngã rẽ, Khương Hình đưa dù cho Quý Từ, nói một câu, cầm lấy liền xoay người đi vào trong cơn mưa to. Lúc Khương Hình nắm lấy mu bàn tay cô nhét dù vào, Quý Từ hơi giật mình, khuôn mặt bỗng nóng lên.

Ngày hôm sau đi học, Khương Hình không đến, Trần Viễn lại đến. Tiết cuối cùng buổi chiều, Trần Viễn bước nhỏ đến chỗ ngồi của Khương Hình, ánh mắt hờ hững, cuối cùng quay đầu, giả vờ mắng bản thân, lẩm bẩm:

“Ối, xem trí nhớ của mình này, anh Hình mắc mưa bị sốt nên không đến lớp, vậy mình còn tới đây làm gì chứ.”

Quý Từ không lên tiếng, trong lòng lại lo lắng, thì ra cậu gặp mưa nên bị bệnh.

Mẹ cô lại đi công tác.

Tiệm hoa của nhà Quý Từ kinh doanh không tệ. Tan học về cô đến tiệm hoa, trong tiệm chỉ còn lại loại hoa cúc nhỏ.

Quý Từ tự động lấy số hoa cúc nhỏ còn lại gói lại, đi ngang qua tiệm thuốc mua thuốc cảm.

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tung-buoc-nho-thich-em-gian-ngon-chi/519999/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.