Bức tường vây màu hồng nhạt vuông vức, sắc trắng của những bông hoa tử đằng đang nở rộ trêи giàn, ánh mặt trời xuyên qua từng khe hở, chân cô đang dẫm lên những hòn đá trắng nhỏ, tóc dài chia làm hai, một bên được buộc đuôi ngựa, một bên thả hờ hững trêи vai.
"Tống Du Liệt, cậu xoay người sang chỗ khác." Cô quát lên.
Thật ra, không cần cô nói cậu cũng sẽ xoay người ra chỗ khác.
Bởi vì, chất lượng của chiếc áo ba lỗ màu hồng nhạt mặc trêи người cô quá tệ, cậu chỉ cần hơi dùng sức, chiếc áo ba lỗ đã bị xé thành hai mảnh rơi xuống đất, ngoài chiếc áo ba lỗ hồng ấy ra cô không mặc gì bên trong nữa cả.
Đúng vậy, cậu nên xoay người ra chỗ khác.
Nhưng trong đầu cậu lại nghĩ, người trước mặt là người thừa kế của SN Energy, không thể nào lại có thể mặc chiếc áo ba lỗ có chất lượng tệ hại như vậy.
Cho nên?
Không có cho nên, cậu chỉ biết là, ánh mắt cậu cứ dán vào phía cô, lông mi của cô, đôi mắt của cô, nhìn bím tóc tết thành nơ bướm, nhìn chiếc quần đùi ngắn(*) của cô, cô ở đó run rẩy che đi hai vật tròn tròn đó, chúng đang phập phồng theo hô hấp của cô, tất cả được tóm gọn trong mắt cậu.
Đúng vậy, cậu nên xoay người ra chỗ khác, bởi vì, người trước mặt là Qua Việt Tú.
Qua Việt Tú là cơn ác mộng tồn tại trong cuộc đời cậu, và Qua Việt Tú là chị họ của Tống Du Liệt.
Nhưng, cậu vẫn không thể thu hồi ánh mắt trêи
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tung-thay-song-than-nhung-chua-tung-thay-nu-cuoi-cua-em/1618788/chuong-70.html