Hai người đi ra ngoài, Thu Nghiên thói quen mọi chuyện đều nghe theo Mạc Thiên Hàm, điều này vô cùng thỏa mãn chủ nghĩa đại nam tử của Mạc Thiên Hàm, mỗi lần Thu Nghiên ra cửa, Mạc Thiên Hàm đều thích trang điểm cho phu lang nhà mình, quần áo trang sức xinh đẹp đều nguyện ý khoác lên người Thu Nghiên.
Ra cửa ôm phu lang lên xe, trang trí trong xe vẫn thoải mái ấm áp như cũ, Thu Nghiên ngồi xong, Mạc Thiên Hàm theo lệ thường mà cởi áo khoác đắp lên chân Thu Nghiên, đưa lò sưởi tay cho Thu Nghiên ôm, sau đó đặt một lò sưởi khác dưới chân Thu Nghiên.
Sau thùng xe, để một đống lễ vật chúc Tết, năm mới từ mùng một đến mùng mười, là thời gian đi thăm người thân, đến nhà ai chúc càng sớm, nhà ai chính là họ hàng quan trọng nhất, cho nên muốn biết xa gần thân sơ, liền xem nhà này mùng một đến nhà ai chúc Tết liền biết ngay.
Quả nhiên, Mạc Thiên Hàm lái xe ngựa mang theo Thu Nghiên vào mùng một đến nhà đầu tiên chính là chỗ ở của Cổ sao sao.
Cổ sao sao rất bất ngờ, ông sống nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên ở mùng một tới chúc Tết cho ông, làm cho ông vui mừng mà rớt nước mắt.
Bình thường vào ngày mùng một mùng hai, đều là đi nhà phụ thân cha thân hoặc nhạc phụ nhạc cha chúc Tết, hành động của Mạc Thiên Hàm cùng Thu Nghiên, chính là ý nghĩa xem ông là người thân thuộc.
"Sao sao!" Được ôm xuống xe ngựa, Thu Nghiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-manh-me-phu-lang-ngoan-ngoan/1606/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.