Giữa mùa hè ngủ một đêm trong căn phòng không có gì che đậy, có thể đoán ra kết cục của Tam Mộc sẽ như thế nào, đầy mặt và cổ đều được che kín bọc nhỏ, thật giống như trong một đêm bỗng dưng biến béo.
“Oa, Tam Mộc, ngươi rốt cuộc béo nha!” Thanh âm vui sướng khi người gặp họa vang lên trêu chọc, không cần xem cũng biết xuất ra từ miệng của kẻ nào.
“Ôn thiếu gia, hại ta thành thế này lương tâm của ngươi không cảm thấy bất an sao?” Nghiến răng nghiến lợi trừng mắt liếc hắn.
Đi ra cửa phòng rửa mặt chải đầu Đường Bình Bình quét mắt nhìn thấy tiểu thư đồng đáng thương, thản nhiên nói, “Tìm người đến sửa chữa ván cửa đi!”
“Thiếu gia…. Ô…. vẫn là cậu tốt nhất.” Tam Mộc hốc mắt hàm chứa lệ nóng vừa định nhào tới làm nũng, lại bị một bàn tay to nửa đường chặn lại, hơn nữa còn bị ném sang một bên hóng mát.
“Ôn thiếu gia, ngươi mưu sát hả!” Tiểu thư đồng bị ném sang một bên phát ra tiếng lên án, sờ sờ cái mông đáng thương của mình đứng dậy, căm giận bất bình quắc mắt nhìn Ôn Học Nhĩ.
“Không được ôm hắn, không được nhào vào lòng hắn, nhớ kỹ.” Hung hăng ra lệnh cảnh cáo, sau đó cười giống như mèo đi tới người đang ở bên cạnh giếng nước rửa mặt.
“Đường huynh, nếu không ta giúp ngươi rửa?”
Đường Bình Bình lạnh lùng liếc hắn một cái, lắc lắc đầu sau đó nhanh chóng rửa mặt sạch sẽ, đồng thời ra sức súc miệng, xong lập tức rời xa giếng nước.
“Đường huynh, ngươi như vậy sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-ngoac-ngoac-trien/2533369/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.