Đây là nơi về đêm náo nhiệt nhất thành Lạc Dương, ánh đèn sang ngời, oanh thanh yến ngữ, tiếng cười đùa tán tỉnh không dứt của các cô nương hoa lâu nghênh đón khách muôn phương.
Trước Thẩm Hương Các, Tiểu Cửu ôm một quyển tranh cuốn trong tay, hơi giật mình nhìn cảnh tượng tiếng người ồn ào, hành vi phóng đãng nhiệt náo trước mắt, trong lòng không khỏi phạm nói thầm......
Thiếu phu nhân là muốn làm chuyện gì? Tại sao muốn hắn ôm một quyển tranh đến câu lan viện tìm người? Còn có, tranh này rõ ràng là thiếu gia vẽ, nàng cố tình muốn thiếu gia lấy quái danh trên rơi xuống “Thanh Nhạn Tử”, còn tốn công tốn sức khắc con dấu nữa chứ!
Còn có a, nói đến thiếu gia cũng rất kỳ quái! Lúc trước còn rầu rĩ phát cáu, không chịu đề danh lên tranh! Ai ngờ thiếu phu nhân chỉ liếc con mát, thần thần bí bí ghé vào lỗ tai hắn lặng lẽ nói nói mấy câu, hai mắt thiếu gia nhất thời sáng ngời, cười đến thật sự là...... Chậc, so với hoa nở rộ còn sáng lạn hơn, lập tức vui vẻ mài mực đề chữ! Ai...... Thiếu gia hiện tại quả thật là bị thiếu phu nhân ăn gắt gao rồi! Bất quá như vậy cũng tốt, thiếu phu nhân đối thiếu gia thật tốt, thiếu gia bị nàng quản cũng không tệ.
Nghĩ đến đây, Tiểu Cửu vui vẻ nở nụ cười, nhớ tới việc thiếu phu nhân phân phó, lập tức nhanh chân, ôm cuộn tranh sẽ tiến vào Thẩm Hương Các, nào biết tại cửa bị Quy Công giữ cửa ngăn lại.
“Tiểu tử, ngươi làm gì?” Quy công dùng mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-thiep-tom-duoc-chang-roi/1204833/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.