-" Mị nhi,...."
Lời nói hắn ngân dài đầy vẻ ngọt ngào sủng nịnh
Nàng quay mắt không nhìn hắn tỏ vẻ dận dỗi
-" Mị nhi.... ta biết lỗi rồi nha!"
Nàng ló đầu ra
-" Nói"
-" Ta không nên không biết kiềm chế như vậy"
-" Và...."
-" Làm nàng mệt mỏi"
...
-" Ta xin lỗi mà"
-" Hứ không có thành ý "
-" Đợi ta một lát"
Hắn nói xong liền phi thân ra ngoài nàng quay lưng lại lén nhìn theo hắn "lòng thật vui vẻ bởi lão công của nàng thật hiểu ý nàng chứ không giống như lúc trước Nam làm nàng đau khổ. Ách giờ nàng đã là gái có chồng nha không được nghĩ về Nam nữa, coi như nàng trả ân tình vậy, đúng vậy chỉ trả ân tình mà thôi"
Nàng tự mình nói tự mình suy ngẫm gật đầu cực kì đúng không để ý một bóng dáng đi vào.
-" Mị nhi đang nghĩ gì vậy nha?"
-" Ách không , mà chàng đưa cái gì vậy?"
Nàng giật mình đánh trống lảng. Hắn nhìn nàng biết nàng đang nói dối nhưng thôi. Ai bảo hắn quá sủng lão bà của hắn chứ.
-" Nha , đẹp không, lúc nàng bỏ mặc ta , ta đã săn nó thấy đẹp nên tính tặng nàng"
Hắn giả bộ oan khuất nói
-" Oa con hồ ly này thật đẹp nha yêu chàng ghê! Chụt"
Nàng mi hắn coi như là cảm ơn vậy dù sao thời gian qua đã khiến " tiểu thê tử " của nàng ủy khuất rồi.
-" Rồi giờ nàng nói với phu quân đk chưa ?"
-" Ta... ta đang nghĩ đến một người"
-" Nha ...."
Hắn tỏ vẻ ủy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cong-yeu-nghiet-dung-du-do-ta/2405230/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.