Phí Mộ Thư quay nhanh về chỗ góc tường, chỗ có tiếng thở mà hắn vừa nghe.
Hắn mỉm cười :
- Tất huynh, bây giờ thì có thể ra mặt được rồi.
Gã họ Tất ló ra và chầm chậm đi cào, hắn nói có phần vồn vã :
- Cung hỉ Giả huynh đã thành công, cung hỉ...
Phí Mộ Thư cười :
- Tất huynh đã nghe hết rồi, sao còn gọi tôi là “Giả huynh”?
Gã họ Tất không trả lời, hắn quay mình cắm đầu tuông ra ngõ hẻm.
Nhưng hắn chạy không xa, hắn chỉ phóng được hai bước là qụy xuống.
Ngón tay của Phí Mộ Thư điểm ngay vào hậu não của hắn.
Bằng tất cả sự nhanh nhẹn, Phí Mộ Thư kéo thây của gã họ Tất lại gần thây gã họ Cam, hắn đặt bàn tay của hai người vào tâm huyệt của nhau, mới nhìn qua giống y như cả hai đã dùng thế “Lưỡng bại câu thương” để giải quyết cuối cùng đối với hai địch thủ mà võ công không ai hơn ai kém...
Như vậy là hắn đã loại được hai tên nguy hiểm nhứt cho vùng nội thành Thừa Đức.
Hắn đã từng nói không hay giết người, hắn đã buông tha cho bọn Thanh Long Ba, nhưng đối với những kẻ luôn gieo rắc khủng khiếp cho dân lành đã được hắn đặt ra ngoài thông lệ.
Hắn đã trừ xong gã họ Tất, gã họ Cam, chắc chắn hắn có nghĩ đến gã họ Triệu...
* * * * *
Gã họ Triệu vẫn còn đứng dưới hiên nhà đối diện với Dục Ký Thương Hàng.
Quả hắn rất cố công.
Cách nhau bởi một con đường rộng, nhưng đứng từ bên này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-cuop-lieu-dong/1561545/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.