Giáo Úy đại nhân...Đại tướng quân nói thế nào?
Vẫn là Trần Tước Nhi không kìm nổi mạnh dạn hỏi trước.
Lý Nhàn chầm chậm ngồi xuống tảng đá lớn, cởi túi nước bên người ra uống một ngụm.
- Đại quân vẫn phải tăng tốc, tranh thủ trong vòng mười ngày đuổi tới Bình Nhưỡng và hội quân với Thủy sư của Đại tướng quân Lai Hộ Nhi, sau đó nhanh chóng lấy được Bình Nhưỡng, chậm nhất là giữa tháng chín phải quay về.
- Vẫn phải tăng tốc sao?
Lạc Phó hơi sửng sốt, lập tức cúi đầu mắng một câu:
- Mẹ kiếp! Không phải là tự mình tìm…
Chữ đằng sau, y không muốn thốt ra.
- Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ thôi, vừa qua sông Mã Tí, đại quân không thể không tấn công mà quay về được.
Thiết Lão Lang giang tay ra, tỏ vẻ sự lựa chọn của đám người Vũ Văn Thuật là vô cùng đúng đắn.
- Hôm nay Tả Võ Vệ Đại tướng quân Vương Nhân Cung tự mình đến tìm Tân tướng quân, hình như không vui vẻ gì. Vương Nhân Cung giận đến mức sắc mặt trắng bệch, hình như Tân tướng quân cũng tức giận vô cùng, đá quăng bàn ra.
Lý Nhàn nói cho mọi người những tin mà hắn nghe được.
- Tại sao? Đại tướng quân Vương Nhân Cung không phải là tiền đội sao, chạy đến chỗ chúng ta làm gì?
Phục Hổ Nô hỏi.
Vương Khải Niên há miệng thở dốc , muốn hỏi, nhưng nhìn chung quanh đều là thân tín mà Giáo Úy đại nhân dẫn theo, vì vậy mới không dám hỏi. Nghe Phục Hổ Nô hỏi, y cũng nghiêng đầu đợi Lý Nhàn trả lời.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-minh/938665/chuong-127-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.