- Không muốn chết thì cô hãy thành thật một chút.
Lý Nhàn vừa băng bó vết thương vừa lạnh lùng lên tiếng.
Vô Loan lại khẽ cựa mình, rồi như nhớ ra chuyện gì đó, cô vội nắm chặt lấy bàn tay của Lý Nhàn , giọng cô gần như cầu xin hắn:
- Tôi cầu xin ngươi, hãy cứu lấy tiểu thư!
Lý Nhàn kinh ngạc đáp lại:
- Tiểu thư? A Sử Na Đóa Đóa hay là Diệp Hoài Tụ?
Vô Loan vội vàng giải thích:
- Là … Đóa Đóa tiểu thư, La Nghệ phái người truy sát chúng tôi. Tiểu thư chạy về phía trong rừng, có lẽ thuộc hạ của La Nghệ đã đuổi … đuổi tới nơi rồi, tôi cầu xin ngươi, tôi cầu xin ngươi, hãy cứu lấy tiểu thư!
Lý Nhàn không phản ứng lại, hắn vẫn chăm chú băng bó vết thương, xong xuôi hắn lên tiếng:
- Đầu tiên hãy nói cho ta biết, tại sao La Nghệ lại phái người truy sát hai người. Không nói cho rõ ràng thì ta sẽ không ra tay tương trợ đâu.
Ánh mắt của Vô Loan chợt thay đổi, từ cầu xin van nài chuyển sang tức giận:
- Ta biết ngươihận ta, ta chỉ cầu xin ngươi cứu lấy tiểu thư thôi, tùy ý … ngươimuốn xử lý ta như thế nào cũng được, muốn giết … muốn giết tùy ngươi định đoạt! Ta chỉ cầu xin ngươi, hãy cứu lấy tiểu thư nhà ta!
Lý Nhàn lắc đầu:
- Tôi hận cô làm gì, chút sức lực này của cô này hãy dùng vào việc đem mọi chuyện kể lại cho tôi nghe. La Nghệ phái bao nhiêu người, bọn họ đã đi lâu chưa.
Vừa nói chuyện, Lý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-minh/938704/chuong-99-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.