“Vương gia đối một nhà Cung phủ đại ân đại đức, lão phu khắc cốt ghi tâm!” Cung lão tướng quân cũng được người đỡ đứng lên, nhìn thấy Tương Bình Vương ở trước mặt mọi người, cứng rắn muốn nâng Cung thị dậy, hắn tuy rằng cảm tạ Tương Bình Vương có thể ra mặt cứu giúp, nhưng chung quy một nhà Cung thị nhớ tình ý hắn, mà không phải con gái của mình…
“Cung lão tướng quân khách khí!” Tương Bình Vương ôm quyền, khi nhìn về phía Cung lão tướng quân, trong mắt đem nồng đậm nóng rực thối lui, mang theo kiêu ngạo của Hoàng tộc, khinh thường hoàng tộc, lại dám đem hiện ra vài phần quý khí!
“Vương gia đại nghĩa, có điều lão phu là tội nhân, vạn không thể liên lụy Vương gia!” Cung lão tướng quân không dấu vết ám chỉ Tương Bình Vương, bọn họ nay thân mang tội, nếu Tương Bình Vương hôm nay làm ra sự tình gì, sợ Hoàng đế bên kia cũng không vui gì, hơn nữa, nếu nguyên nhân cứu giúp, chỉ bởi vì nữ nhi mình, Tương Bình Vương liền xông pháp trường, cũng sẽ làm cho người trong thiên hạ nhạo báng!
“Cung lão tướng quân quá lo lắng, bổn vương dám đến, đó là có chứng cớ chứng minh Cung phủ không phải hạng người phản loạn! Kinh Triệu Doãn đại nhân, bổn vương lập tức tiến cung đem chứng cớ trình lên hoàng huynh, ở bổn vương chưa trở về, Cung thị một nhà, bổn vương muốn bọn họ lông tóc không tổn hại gì!” Tương Bình Vương nói lời này thì trên người lệ khí tăng rất nhiều, Nạp Lan Tĩnh híp mắt, lúc trước gặp Tương Bình Vương,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-phu-dich-nu/1494386/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.