Sáng sớm, trời còn tờ mờ, một dáng nữ tử nho nhỏ mặc xiêm y nha hoàn, trong tay cầm một bình hoa cao lớn, cơ hồ che khuất toàn bộ khuôn mặt. Nàng đi ngang qua cửa, hộ vệ tò mò hỏi. “Tiểu Mai, Sở tiểu thư không thích bình hoa này sao?”.
“Vâng… Đúng vậy, tiểu thư muốn ta đi cửa hàng đổi cái khác”. Tiểu nha hoàn mơ mơ hồ hồ nói, bước nhanh ra khỏi phủ đệ tri phủ.
Mãi cho đến khi ra phủ, đi lên một chiếc xe ngựa, tiểu nha hoàn kia mới thở phào một hơi, phía sau bình hoa lộ ra khuôn mặt, rõ ràng là Sở Châu Ngọc.
“Tiểu nha hoàn, đi chỗ nào a?”. Xa phu hỏi.
Sở Châu Ngọc mặc dù đã ở phủ đệ tri phủ khá lâu, nhưng vì luôn ở bên trong nội viện, nên hạ nhân trong phủ biết nàng không nhiều.
“Nghe nói trong thành mới có một vị sư phụ pha trà rất giỏi, ngươi có biết ở trà quán nào không?”.
“Nga, là Hưng An trà quán đó”.
“Phải, đến trà quán đó đi”.
“Di, tiểu nha hoàn, ngươi đến trà quán làm gì?”. Xa phu kỳ quái hỏi.
“Ách… Sở tiểu thư muốn ta đến trà quán nhìn xem sư phụ kia dùng lá trà gì để pha”. Sở Châu Ngọc phịa ra lý do.
Xe ngựa đi thẳng đến trà quán. Sở Châu Ngọc nhảy xuống xe, đi vào quán.
“Ai, khách nhân lần đầu tiên tới sao?”. Tiểu nhị đón chào.
“Đúng vậy. Nghe nói các ngươi có một sư phó pha trà mới tới, ta muốn uống thử trà ở đây xem có khác gì với những nơi khác”. Cặp mắt nàng tò mò nhìn xung quanh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-quan-om-voi-muon-ngu-roi/2512603/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.