Edit: meowluoi.
“Đại tiểu thư khen sai rồi, ta liễu yếu đào tơ sao có thể so với đại tiểu thư như trăng sáng, đại tiểu thư khen như vậy làm dân nữ xấu hổ.”
Khóe miệng Tô Nhược U khẽ nhếch, nhất cử nhất động hồn nhiên, mặc dù lời nói ngoài miệng là nịnh nọt, nhưng thần sắc không kiêu không nịnh, không có nửa phần hoảng loạn.
Người nào mà không hiểu, lời này vừa nói ra làm nổi bật phong thái đại tiểu thư Bùi phủ, không kém so với cô nương nhà người ta.
không nghĩ tới mình sẽ chạm vào cây đinh mềm, lúc này Bùi Nhàn mới âm thầm đánh giá nữ nhân vọng tưởng muốn bay lên làm phượng hoàng.
Nhưng mà là người Bùi gia, cho dù hiện tại mình rơi vào thế hạ phong, Bùi Nhàn vẫn không đổi sắc mặt.
“U nhi tỷ tỷ khiêm tốn quá rồi, tỷ nói như vậy, muội hơi xấu hổ.”
Bùi lão phu nhân im lặng nhìn U nhi và đại tôn nữ nhà mình đấu đá nhau, ừm, bà quyết định không giúp, nhìn xem, U nhi nhà bà phản ứng rất tốt.
Đều là nữ nhi gia, Bùi lão phu không có thiên vị ai, cảm thấy giữa các nàng nên chung đụng, va chạm, chỉ cần sau này một ngày U nhi gả cho Bùi gia, Nhàn nhi chính là tiểu cô, U nhi là đại tẩu của nàng, các nàng vì người khác tham dự mà ghi hận lẫn nhau, không bằng để các nàng tự mình tìm ra thích hợp đôi bên.
Dù sao, Bùi lão phu nhân hiểu, U nhi và đại tôn nữ nhà mình đều không phải là người hồ đồ.
Thấy không sai biệt lắm, Bùi lão phu nhân mở miệng.
“Hai người các cháu không cần đẩy qua đẩy lại, các cháu đều xinh đẹp trong mắt nãi nãi!”
Lời này vừa nói ra, Tô Nhược U và Bùi Nhàn đều xấu hổ cúi đầu, cái cúi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-quan-sung-the/1994709/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.