"Lúc này chính diện xung đột xác suất không cao, Thác Á ngươi có thể trở lại đại quân doanh."
"Vâng."
"Tô Hợp, sau khi bản vương giết Gia Luật Hồng Cơ, ngươi y kế mà hành sự."
"Vâng."
"A Mộc Ngươi, ngươi lĩnh hai mươi vạn quân, đến lúc đó hành quân đưa đến cánh trái của Liêu quân."
"Vâng."
"Đồ Ba, ngươi cùng A Mộc Ngươi như nhau, mang theo hai mươi vạn bĩnh sĩ, hành quân đến cánh phải của Liêu quân."
"Vâng."
Kết thúc hội nghị đại bộ phận thủ lĩnh đều ra quân trướng, có một tướng quân trẻ tuổi còn lưu lại nơi đó đang muốn nói nhưng lại thôi.
Y Nặc...
Chỉ là nghĩ đến hai chữ kia, nước mắt Ô Ân gần như muốn tràn ra. Không nghĩ tới muốn thất lễ trước mặt thuộc hạ, nuốt bi thương xuống cổ họng.
Đi qua chụp vai hắn, Ô Ân nói:
"Ta biết ngươi dũng mãnh thiện chiến, sau này, biên cảnh ở phía Nam bản vương sẽ giao cho ngươi."
Thiếp Mộc Tư có chút không xác định nhìn Ô Ân.
"Thiếp Mộc Tư tướng quân, đừng làm cho bản vương thất vọng."
"Vâng!" Thiếp Mộc Tư kích động đáp, hắn cho rằng sau khi Y Nặc chết đi, Tây Hạ vương cũng sẽ không giống như Y Nặc mà trọng dụng chính mình.
Hoàn tất mọi việc, Ô Ân đi ra lều trướng, đi vào quân trướng nơi đặt di thể Y Nặc.
Y Nặc lẳng lặng nằm ở nơi đó, an tĩnh không giống như tính nết của hắn.
Có lúc Ô Ân khổ sở như là trong lòng như vực thẩm, lại một giọt nước mắt muốn rơi cũng không ra, có lúc lại nhìn Y Nặc an tĩnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-quan-tai-thuong-tay-ha-nu-vuong-tu/111457/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.