“Thẩm! Nhu!” Giang Trì Ý nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi phản ứng kịp, anh ta lập tức ngồi dậy kéo cánh tay trật khớp của mình, tức hổn hển trừng mắt với cô.
Trong mắt vẫn là không thể tin nổi.
Thẩm Nhu anh đã quen biết hai mươi mấy năm nay giống như đã thay đổi.
Vô cùng xa lạ.
Thẩm Nhu nhíu mày, không muốn quay đầu, lập tức đi thẳng.
Không nghĩ tới, vừa ra khỏi cửa đã thấy Trần Thục Ngọc đứng ở hành lang.
Hiển nhiên là bà đã đứng đó khá lâu, từ góc độ đó, khả năng là vừa rồi cô quật ngã Giang Trì Ý bà đã chứng kiến tất cả.
Vì thế, trong lòng Thẩm Nhu có chút có lỗi.
“Giang… dì Giang…”
Đối với vợ chồng Trần Thục Ngọc, Thẩm Nhu vẫn luôn cảm thấy biết ơn, từ nhỏ đến lớn cô đã được bọn họ chăm sóc không biết bao nhiêu lần.
Cho nên bây giờ đối với Giang Trì Ý, cô có thể trốn được bao nhiêu thì trốn.
Nhưng vừa rồi thật sự là không thể tránh, lúc này mới động thủ.
Vốn dĩ Thẩm Nhu còn cho rằng Trần Thục Ngọc sẽ vì hành động vừa rồi của cô mà thay đổi thái độ.
Không nghĩ tới, Trần Thục Ngọc chỉ nhìn cô chằm chằm hồi lâu, sau đó thở dài, “Đi thôi, đi ăn cơm.”
Thẩm Nhu, “???”
Bây giờ cô thật sự hoài nghi, đến cùng Giang Trì Ý có phải con ruột của bà hay không.
Lúc gần đi, Trần Thục Ngọc còn nghiêng đầu nhìn vào trong phòng, liếc thoáng qua Cố Thiến đang bụm mặt ôm lấy cánh tay Giang Trì Ý, bà nhíu mày, “Cố tiểu thư vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-tu-thanh-benh/1666292/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.