Thật lâu sau, trong bóng tối yên tĩnh mới vang lên giọng nói Thẩm Nhu.
“Sao trước kia lại không phát hiện anh là người không biết xấu hổ như thế nhỉ…”
Thẩm Nhu nhỏ giọng than thở, không khỏi nhớ lại Tư Minh Cẩm hồi còn đi học.
Chính là nam thần lạnh lùng kiêu ngạo đấy!!!
Giống như ai cũng không xứng có được một ánh mắt của anh.
Bàn tay trên eo cô bỗng siết chặt lại, hơi thở nóng rực truyền tới từ phía sau gáy Thẩm Nhu, xúc cảm mềm mại, ấm áp khiến trái tim cô khẽ run rẩy, dây đàn kéo căng bị cắt đứt.
Giọng nói Tư Minh Cẩm mang theo tình cảm lưu luyến, giống như nham thạch tràn vào sâu trong trái tim Thẩm Nhu, lưu lại một mảng nóng bỏng.
Anh nói, “Trước kia, em nằm ngoài tầm với của anh, thuộc về một người khác.”
“Bây giờ… em là của anh.”
“Tốt hơn hết là cứ dính lấy em, so với việc cái gì cũng không làm cuối cùng trừng mắt nhìn em rời đi còn tốt hơn.”
Giọng nói Tư Minh Cẩm trầm thấp mà mạnh mẽ, từng câu từng chữ như đóng đinh chặt chẽ lên trái tim cô.
Cô có thể cảm nhận được sự lo lắng trong lời nói của anh, cô hiểu anh yêu mình đến hèn mọn tới mức nào.
Trái tim đập loạn, hồi lâu sau mới có thể bình phục.
Thẩm Nhu lặng lẽ thở dài một tiếng, vỗ nhẹ lên bàn tay đang ôm chặt lấy cô, sau đó đợi Tư Minh Cẩm thả lòng, cô xoay người ôm lấy eo anh.
Vùi mặt vào lồng ngực ấm áp của người đàn ông, Thẩm Nhu dịu dàng nói nhỏ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-tu-thanh-benh/1666328/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.