Những thiết kế dự thi gần như là hoàn toàn giống nhau, sao chép một cách trắng trợn!
Sao chép không chút che đậy!
Hậu trường cuộc thi náo nhiệt, tất bật.
Thứ tự trình diễn đã được rút thăm quyết định từ trước. Không biết có phải do sắp đặt đặc biệt không mà thứ tự trình diễn của hai nhà thiết kế vô cùng ăn khách là Sâm Minh Mỹ và Diệp Anh vừa đúng ở vị trí thứ chín và thứ mười. Hiện giờ là bảy giờ tối, còn một tiếng nữa cuộc thi sẽ bắt đầu. Diệp Anh bước vào hậu trường, thấy trang phục treo kín trên các thanh treo quần áo di động, người mẫu của những nhà thiết kế trình diễn trước đã trang điểm xong xuôi, ai cũng xinh đẹp duyên dáng, đang tụ tập cùng nhan thử trang phục, ầm ĩ huyên náo.
“Cẩn thận!”
Có người vội vội vàng vàng đẩy thanh treo quần áo di động!
“Xin tránh đường cho!”
Có người ôm đống mũ hét lên!
Khắp nơi đều là người.
Diệp Anh lách qua đám người hỗn loạn.
Trên đất xếp mấy thùng carton lớn, George đã lấy từng bộ trang phục trong thùng ra, treo lên và đang là. Anh ta ngoái đầu thấy cô đến liền giơ tay huýt sáo chào hỏi. Chiếc bàn là hơi nước trong tay vẫn tiếp tục là phẳng đường viền của một bộ trang phục diễm lệ, đầy màu sắc.
“Diệp tiểu thư! Diệp tiểu thư!” Tracy tay cầm điện thoại, mặt lấm tấm mồ hôi, vừa nhìn thấy cô đã lao đến: ”Tài xế nói xe đột nhiên bị hỏng giữa đường! Người mẫu đến bây giờ vẫn chưa đến! Làm sao đây?!”
“Hỏng xe sao?” Khổng Diễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-vi-dem-dau-tien/972543/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.