Cậu bé đang say giấc, co ro, lạnh lẽo, lập cập, cơ thể ngấm mưa, dần trở nên trắng bệch.
Cuộc thi thời trang cao cấp châu Á ngày một đến gần.
Y phục từ bản vẽ đã trở thành thành phẩm thực sự, Diệp Anh dẫn theo George và Tracy, đích thân lựa chọn vải, các loại phụ kiện, sau đó cùng thợ chế bản nghiên cứu làm thế nào để chế bản và cắt may được tinh tế, chính xác nhất. Trong cuộc thi lần này, mỗi nhà thiết kế tham gia cuộc thi sẽ được trình diễn hàng loạt thiết kế trên sàn catwalk, mỗi người mười bộ y phục, nếu chỉ dựa vào một mình Diệp Anh thì khó có thể hoàn thành được.
Thời điểm này, George và Tracy vốn đã sùng bái sâu sắc tài năng thiết kế của Diệp Anh từ lâu, mỗi bộ y phục tham gia cuộc thi được hoàn thành là mỗi lần George kinh ngạc tán thưởng, còn Tracy thì lần nào cũng ngắm nhìn đến ngẩn ngơ.
“Đây mới chính là thiết kế mang tính cách mạng thực sự!”
Tán thưởng đi tán thưởng lại, George thích thú ngắm nghía một tác phẩm dự thi vừa mới hoàn thành đang được mặc trên người ma nơ canh. Ánh mắt nhìn mãi không muốn rời, anh ta nhẹ nhàng chạm khẽ, vuốt ve bộ y phục như chạm vào người tình mà mình yêu sâu đậm, rồi lại một lần nữa tán thưởng, nói với Tracy:
“Diệp tiểu thư đúng là tuyệt đỉnh thiên tài! Bộ sưu tập “Ôm” vốn đã kinh thiên động địa, đủ để có một vị trí vững vàng trong làng thời trang rồi, tôi cứ tưởng Diệp tiểu thư sẽ dùng bộ sưu tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-vi-dem-dau-tien/972548/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.