Ngày hôm sau, khi Ôn Noãn về nhà, thấy Kỷ Lâm Thâm ở ngoài sân, anh lại đến giúp mẹ mình.
Lúc đó anh chỉ mới học cao trung, nhưng lại có vẻ trầm ổn hơn những người trưởng thành, làm việc rất gọn gàng và hiệu quả.
Anh rất thông minh, thường xuyên nghĩ ra những giải pháp mà những người thợ lành nghề không thể nghĩ ra, giải quyết nhiều vấn đề lớn nhỏ.
Gia đình Ôn không thuê lao động trẻ em, nhưng thường cho mẹ anh thêm một khoản tiền, bao gồm cả phần của anh.
Về cha anh, thỉnh thoảng Ôn Noãn có nghe cha mẹ cô nhắc đến, chỉ nói "Đi rồi".
Lúc đó, cô không biết câu "Đi rồi" là bỏ nhà ra đi hay là qua đời.
Nhưng từ khi cô có ấn tượng sâu sắc về anh, cô chưa bao giờ thấy cha anh xuất hiện.
Anh luôn ở cùng với mẹ.
Mẹ Kỷ là người làm vườn cho gia đình Ôn được hai, ba năm.
Vốn dĩ khi tuyển dụng, mẹ Ôn còn do dự, không biết mẹ Kỷ có đủ năng lực hay không, nhưng cuối cùng vẫn bị thuyết phục.
Trên thực tế, mẹ Kỷ có khả năng làm việc rất tốt, chăm sóc hoa và cây trong sân của gia đình Ôn một cách tỉ mỉ, một năm bốn mùa gieo trồng nhiều cây cối, tháng năm đổi thay lại trồng cây khác, cảnh sắc khu vườn đều rực rỡ.
Ôn Noãn thích nhất hoa tường vy, mẹ Kỷ liền trồng một hàng dài ở ngoại vi sân để mỗi lần đi ngang qua cô có thể nhìn thấy.
Cứ đến mùa hè là hoa nở rộ, tỏa bóng mát.
"Mãn giá tường vi một viện hương"
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuong-vy-khong/9198/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.