Cơ Động nhìn hắn nói: “Ngươi gấp cái gì, binh tới tướng đỡ, nước tới đấp đất chặn. Không quản hắn khảo hạch cái quái gì, ta tiếp nhận là được."
Mập Mạp toét miệng cười, nói: "Vậy thì ta an tâm. Ta đây cực kỳ có lòng tin với tiểu tử ngươi. Bất luận khảo hạch là chuyện gì ngươi nhất định có thể hoàn thành thoải mái. Để cho lão già Vương Đạo Quân kia không có chỗ xuống đài luôn mới tốt. Nếu không phải nhìn trên một mạch nghị trưởng của hắn, lão tử đã sớm thiến hắn rồi. Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi sớm đi. Ta còn phải đi xử lý một chuyện, lão tử cũng không phải dễ đối phó như vậy. Mặc dù thân là người đề cử, ta không thể quyết định ra đề khảo hạch, nhưng đi tìm mấy viên bình ủy công chính vẫn không có vấn đề gì cả!"
Sáng sớm, trải qua một đêm nghỉ ngơi, nhóm Quang Minh Thiên Can thánh đồ nghỉ ngơi đã hồi phục đầy đủ tinh thần. Khi Cơ Động đi ra khỏi phòng liền phát hiện các đồng bạn đã đứng ngoài cửa chờ hắn. Mọi người đã dùng qua điểm tâm ở trong tinh xá, lúc này mọi người căn bản không có nửa phần khẩn trương vì hôm nay Cơ Động đi tiếp nhận thương hội Ngốc Có Tiền khảo hạch. Đây là một loại lòng tin, lòng tin tuyệt đối đối với Cơ Động.
Tinh thần Diêu Khiêm Thư lại càng phấn chấn, mặc dù Cúc Hoa Trư rời khỏi làm hắn có chút thương cảm. Thế nhưng vấn đề vây khốn hắn lâu nay rốt cục được giải quyết, tinh thần cũng thanh tĩnh hơn rất nhiều.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuu-than-am-duong-mien/2631360/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.