Chương 48: Vết thương vừa liền sẹo
Không khí vô cùng quái dị, suốt chặng đường chúng tôi không nói câu nào, thẳng một đường lái xe về nhà, em ấy cũng không đợi tôi, xuống xe trực tiếp đi thẳng vào thang máy, tôi nhìn em ấy rảo bước, đi vào thang máy, ấn số tầng, cửa thang máy từ từ đóng lại.
Còn tôi vẫn đứng trước cửa, không làm gì hết, chỉ lặng lẽ nhìn em ấy.
Cuối cùng em ấy ấn mở thang máy, tôi nhấc chân đi vào, sóng vai cùng em ấy.
Thang máy rất nhanh đã lên tới tầng bốn, em ấy vẫn nhanh chân ra ngoài trước, lục túi, tìm chìa khóa, lần này em ấy mở cửa cho tôi, lúc tôi đi vào, em ấy đang thay giày.
Vì đi giày thể thao, nên có phần tiện hơn, tôi nhanh chóng thay giày, lướt qua em ấy, vừa vào nhà, đi được mấy bước lại bị em ấy gọi lại.
"Này!"
Tôi quay người: "Gì?"
Em ấy nghiêng người dựa vào tường, mặt không cảm xúc: "Không có lời xin lỗi gì sao?"
Tôi hỏi: "Xin lỗi gì chứ?"
Em ấy tiến lên một bước, chậm rãi nói: "Không nghe mẹ em nói sao, em là bị mẹ bắt tới đấy."
Tôi nhàn nhạt ừ một tiếng: "Chẳng phải em cũng đến rồi sao."
Em ấy hừ lạnh một tiếng: "Vậy tại sao chị lại không cho em đi?"
Tôi nhìn em ấy: "Vậy tại sao em lại muốn đi?"
Câu hỏi vừa dứt, hai chúng tôi mặt đối mặt nhìn nhau, duy trì một lúc.
Mười mấy giây sau, em ấy lại hừ lạnh một tiếng đáp: "Chẳng phải em là con nuôi của chú sao, sinh nhật dì, em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuy-hung-me-nhao-nhao/2212790/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.