Chương 28: Chia tay thì chia tay
Đang giờ cao điểm nên có thể nghe được những tiếng xe cộ ồn ào ngoài cửa sổ.
Mà những âm thanh xa xôi ấy lại càng làm cho hành lang ấy trở nên yên tĩnh hơn, giống như thể không có âm thanh nào có thể lọt vào đây, tất cả đều bị hất văng ra ngoài, tứ phía yên tĩnh đến lạ thường.
Hai người họ đã không nói gì trong một phút đồng hồ.
Điều này với tôi giống như chuẩn bị tới giờ lĩnh án tử.
Không biết đầu đuôi câu chuyện, nên tôi chỉ có thể đoán, hoặc có thể Ngô Xuyến bị kích động thần kinh* mà nhắc tới tôi.
(Nguyên văn tác giả sử dụng thuật ngữ "hysterical" - một trạng thái của tâm thức, biểu hiện là sự kích động thái quá, không thể điều khiển được các cảm xúc)
Mỗi phút mỗi giây trôi qua, thời tiết đầu xuân lại khiến trán tôi lấm tấm mồ hôi, không biết là do không gian này quá chật hẹp hay vì điều gì khác.
Cuối cùng tôi nghe Cố Đồng nói.
Giọng điệu trầm thấp, tôi không nhìn thấy biểu cảm của em ấy, không có cách nào đoán được suy nghĩ của em ấy.
Em ấy nói: "Cô đi đi."
Ngô Xuyến nghe xong đột nhiên cười, vang vọng cả hành lang, tiếng cười của cô ấy vô cùng ngứa tai.
"Được." Cuối cùng cô ấy thu lại nụ cười, chậm rãi nói: "Cố Đồng, chị cứ muốn làm một kẻ ngờ nghệch thì tùy chị."
Nói xong cô ấy liền quay người bỏ đi, nhưng vừa đi được một bước, lại quay đầu nói tiếp: "Em không hiểu Cố Ninh có gì tốt,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuy-hung-me-nhao-nhao/2212831/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.