Mùng hai tháng tám.
Thật là kỳ quái, hôm nay rốt cuộc là ngày gì? Dường như thật đặc biệt. Nhưng mà, thật sự là nghĩ không ra. Aiz, trí nhớ của ta a...
“Tiểu Đinh.” Giọng nói rất quen thuộc, ai a?
“Lưu đại ca, Lưu đại tẩu, Tử Văn. Hôm nay sao lại rảnh rỗi đến đây?” Ta nghênh đón.
“Hôm nay là sinh nhật Tử Văn nhà chúng ta, dẫn nó đến tiệm tốt nhất ăn.” Lưu đại ca cười.
Ta sờ sờ đầu Tử Văn,“ Sinh nhật Tử Văn a. Bây giờ được mấy tuổi rồi?”
“Năm tuổi.” Tử Văn vươn tay, cười nói.
A, thì ra là sinh nhật Tử Văn a. Ngày hai tháng tám, thì ra là như vậy a. Thật là, sao mà ngay cả sinh nhật đứa nhỏ nhà hàng xóm cũng nhớ được.
Không thể, mệt, hàng năm ta còn phải giúp nó chúc mừng nữa.
“Lưu đại ca, mọi người ngồi xuống trước đi.” Ta cười, aiz, có cha mẹ thật tốt. “Vẫn như cũ sao?”
“Đúng.”
“Được,” Ta quay đầu hô, “Khách Lộ, huynh lại đây tiếp khách.”
“Khách Lộ?” Lưu đại tẩu có chút khó hiểu.
“Tiểu nhị của ta.” Ta cười giải thích, phải biết rằng, Lưu đại tẩu cũng có danh là bà nhiều chuyện.
Khách Lộ đi qua, nhấc tay châm trà.
“Ô, tiểu nhị thật tuấn tú!” Lưu đại tẩu lập tức phản ứng.
“A, đúng vậy, đúng vậy.” Ta cũng cười nói, “Ta đi làm thức ăn cho mọi người.”
Phòng bếp tối tăm như vậy, hình như là nên trang hoàng một chút. Aiz, ngay cả dao cũng bị cùn. Mạng của ta sao lại khổ như vậy a? Ai tới cứu vớt ta ra khỏi bể khổ nấu ăn đây?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuy-khach-cu/2560197/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.