"Cậu xem, cuối cùng cũng nói ra lời chôn sâu trong lòng lâu như vậy rồi. " Berger mở tay, lười biếng thái độ bất cần tựa lưng vào ghế ngồi, ý cười không thay đổi, "Thật tốt."
Lâm Hoài ném sách lại, đứng lên, cứ như vậy nhìn Berger. Ánh mắt của cậu thật đẹp, lúc vui vẻ sẽ như tinh thạch sáng lên, lúc trầm mặc thì lại lạnh đến dọa người, có lẽ ở cùng với Frey quá lâu, ngay cả ánh mắt cũng trở nên tương tự. Lời nói của cậu, ôn nhu lạnh nhạt, thực thật sự có ảo giác khiến người sợ hãi.
Mà Berger qua bao rèn luyện đã càng thêm ổn trọng, chững chạc và cường thế, cho dù chỉ lười biếng ngồi đó, lơ đãng nhìn xung quanh cũng không ai có thể xao lãng y.
Hai người cách nhau mười mấy thước trầm mặc nhìn nhau, không khí ngưng trệ như thời gian đã dừng lại. Thật lâu sau, Berger khàn giọng thừa nhận nói: "Ta quả thật có nghĩ đến. Nhưng cũng chỉ là nghĩ mà thôi."
"Ta vốn chuẩn bị trước lấy thành nữ của quang minh giáo đình làm vợ, có thể ổn định được quang minh giáo đình, để lực chú ý của họ chuyển dời sang đế quốc khác, nhưng mà giáo hoàng ‘chí cao hướng xa’ nhưng lòng tham lại không đáy kia tuyệt không chỉ muốn khống chế một đế quốc. Nhân lúc bọn họ mở rộng phạm vi thế lực sang các đế quốc khác, ta sẽ âm thầm liên lạc với các thế lực chống đối quang minh giáo đình, lại có thành Ciphal sau lưng Frey làm hậu thuẫn, một khi phát động lực lượng ẩn giấu sẽ khiến Giáo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuy-than-khong-gian-o-the-gioi-ma-phap/2639066/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.