Trong kinh thành ai ai cũng biết, Lạc Trình hữu tướng quân là hán tử vô cùng chính trực, nghiêm khắc với bản thân đồng thời nghiêm luật với mọi người.
Xuất thân của ông không phải từ danh môn, bằng sự gan dạ sáng suốt và năng lực của bản thân, tung hoành khắp chiến trường hơn ba ngàn năm, lập được vô số công trạng, lưu lại muôn vạn truyền kỳ, mà Lạc hữu tướng chỉ cưới một vợ.
Kết hôn hơn bảy trăm năm, Lạc hữu tướng cuối cùng đã có con nối dòng.
Ông ôm con trưởng đang không ngừng oe oe khóc, đứng bên hồ trong ngày thu lá rơi tán loạn, đặt tên “Tự Thanh”.
Lạc phu nhân hết sức vừa ý, khen: “Trần tục tự thanh, tên hay.” (Thanh là trong sạch, hoặc thanh liêm)
Được phu nhân khen ngợi, Lạc hữu tướng trên mặt tuy không vui mừng, nhưng trong lòng rất đắc ý.
Lại qua hơn năm mươi năm sau, Lạc hữu tướng có con trai thứ hai.
Ông ôm đứa con thứ đang lạnh lùng nhìn trừng trừng, đứng trong hoa viên giữa xuân rực rỡ, đặt tên “Tự Trì”.
Lạc phu nhân rất vui vẻ, khen: “Quân tử tự trì, tên hay.” (Tự Trì là tự giữ, tự kiềm chế)
Con trưởng Lạc Tự Thanh cũng khen: “Nhị đệ trời sinh tính cách lạnh lùng (==|||),tên này rất hợp với đệ ấy, phụ thân đặt rất hay.”
Được phu nhân và con trưởng tán thưởng, Lạc hữu tướng trên mặt vẫn không tỏ ra vui mừng nhưng trong lòng rất rất đắc ý.
Lại qua thêm gần một trăm bảy mươi năm, Lạc hữu tướng có con trai thứ ba.
Ông ôm đứa con trai thứ ba không ngừng cười,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuy-truong-sinh/1168542/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.