“Thần Thần, con không sao chứ?” Cha mẹ Trương Dịch Trạch thấy cậu trở lại, vội vàng kéo cậu qua một bên xoay vòng kiểm tra trước sau trái phải một lượt: “Dịch Trạch nói con ngã xuống hồ? Có đau không con? Sao lại bất cẩn thế này…” Mẹ Trương vẫn luôn rất thích cậu, đã mấy năm không được gặp nhau, lần này đúng là một cơ hội đoàn tụ hiếm thấy.
Trương Dịch Trạch đang chào hỏi khách khứa cách đó không xa đưa mắt ra hiệu cho cậu, cậu hiểu. Vì thế cậu cũng không nói rõ chuyện ngã xuống hồ cho người nhà, không muốn để bọn họ lo lắng vì chuyện của Mộ Tuyết.
“Qua đây Thần Thần, để dì giới thiệu cho con, đây là ba mẹ của Mộ Tuyết, chú Mộ và dì Mộ của con.” Mẹ Trương kéo cậu ngồi vào bàn chủ tiệc, bàn này toàn là người nhà hai bên với nhau.
“Chào bác trai bác gái, cháu là Nhạc Thần An.” Cậu cố gắng chào hỏi khéo léo với cha mẹ Mộ Hàn: “Là bạn của Mộ…bạn lớn lên cùng Trương Dịch Trạch ạ.”
“Cháu đang làm gì? Bao nhiêu tuổi rồi?” Trông mẹ của Mộ Hàn không lớn tuổi lắm, đôi mắt vô cùng đẹp, nhìn là biết chị em hai người được di truyền tướng mạo từ bà. Giọng điệu của bà tương đối khách sáo, giống như đang muốn làm dịu cuộc trò chuyện gượng gạo, không nghe ra sự tò mò thật lòng.
“Thần Thần nhà chúng tôi là nhϊế͙p͙ ảnh gia lớn đấy.” Mẹ Trương nhìn chăm chú Nhạc Thần An, vô cùng yêu quý cậu: “Đúng là càng ngày càng đẹp trai. Nó còn nhỏ hơn Dịch Trạch hai tuổi, từ nhỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-da-phi-hanh/2476399/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.