(*) Ngôn ngữ mạng, chỉ sự kém may mắn, không suôn sẻ.
Trượt tuyết đối với Mộ Hàn là gì, cậu không thể miêu tả chính xác được.
Dù cho có vỡ đầu chảy máu cũng không thể nào khiến anh rời khỏi chặng đường chông gai, dù cho có sợ hãi cũng không thể dừng lại hành trình chinh phục, trượt tuyết là biển sao(*) thật sự trong lòng anh.
(*) Mang nghĩa rất quan trọng, ý nghĩa bắt nguồn từ ca khúc Biển sao của Hoàng Tiêu Vân.
Mộ Xuyên thật sự rất tàn nhẫn. Ban đầu Nhạc Thần An đã chuẩn bị tinh thần tự tin ngồi vào Hồng Môn Yến(*),sẵn sàng chiến đấu với kẻ địch, không ngờ lại bị một câu nói nhẹ tênh đánh cho quân lính tan rã.
(*) Chỉ một cái bẫy hay một tình huống vui vẻ nhưng trêи thực tế lại nguy hiểm vô cùng.
Rất rõ ràng, cậu không làm được.
“Cậu cũng nhìn thấy rồi đấy, lần trước may mắn, suýt chút nữa đã bị mù.” Mộ Xuyên nói: “Thỉnh thoảng chơi vui cũng được nhưng làm vận động viên chuyên nghiệp đi thi đấu mạo hiểm thì hoàn toàn khác. Nó có thể may mắn nhiều lần như vậy sao? Cậu tin không?”
Những vấn đề này cậu cũng đã từng suy nghĩ nhưng cậu vẫn lựa chọn tin tưởng. Tình yêu không phải là sự bốc đồng, để có được nó phải bỏ ra sự kiên trì bền bỉ.
Để không bị thương, để nhanh và mạnh hơn, đằng sau sự tự do và tùy hứng là những khó khăn không thể tưởng tượng được.
“Tôi cảm thấy không phải vấn đề may mắn.” Nhạc Thần An giải thích: “Xảy ra chuyện là điều bất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-da-phi-hanh/2476419/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.