Ads Màn đêm buông xuống, đâu đó lóe lên ánh sáng xanh chập chờn của những chú đom đóm, khiến cho bức tranh phong cảnh nơi đây trở nên hư ảo, mộng mị, làm cho tâm hồn con người ta không khỏi có chút thư thái, an nhiên
Trong chiếc đình nhỏ ngự giữa khung cảnh thần tiên đó là một bé gái áo trắng tuổi chừng 5 – 6, nhan sắc khuynh thành, bàn tay bạch ngọc của nàng nắm chặt một quyển sách cũ kĩ, trên trán thoáng hiện một nét nhăn, dường như nàng đang tập trung suy nghĩ về một vấn đề nan giải nào đó
Cầm trong tay quyển sách kỳ bí mà Dạ Cơ mang về, Tuyết Lăng thoáng hiện một nét u sầu nơi đáy mắt. Rốt cuộc, chữ nghĩa trong quyển sách này có ý nghĩa gì cơ chứ ? Đây không phải chữ cổ xưa, càng không phải tiếng nước ngoài, và lại càng không thể là ngôn từ của tương lai. Thật ra, huyền cơ bên trong chúng là gì đây?
Chợt nghĩ ra điều gì đó, Dạ Cơ vung tay một cái, một nam nhân lục y từ trong không khí xuất hiện bên cạnh nàng. ‘‘Khuynh Vũ, chắc ngươi cũng đã biết được điều ta đang nghĩ trong đầu. Ngươi nhìn quyển sách này xem, có nhận ra được chữ viết trong đó hay không ?’’
Nhận lấy quyển sách cũ kỹ kia, Khuynh Vũ thận trọng xem xét một hồi rồi chầm chậm lắc đầu, ‘‘Chủ nhân, tiểu sinh bất tài, quả thực không thể hiểu được điều bí ẩn bên trong quyển sách này’’
‘‘Không trách ngươi được. Dạ Nguyệt và ta đã nghiên cứu bao lâu, thế nhưng kết quả đều vô vọng. Chẳng nhẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-dinh-vo-tinh-tuyet-lang/1411253/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.