“Không ngờ ngươi lại dùng phép khích tướng với ta, sao ngươi lại ngây thơ thế nhỉ?”
“Ta tên là Lâm Thanh Trúc, nếu như ngươi có thể rời khỏi Nam Vực thì có thể tới tìm ta!”
Nghe vậy, Dương Phàm khinh khỉnh đáp: “Lâm Thanh Trúc, một ngày nào đó nhất định ta sẽ tới tìm ngươi, hơn nữa còn trả lại cho ngươi gấp bội chuyện ngày hôm nay.”
Nghe vậy, Lâm Thanh Trúc đột nhiên lách mình bước tới, túm cổ Dương Phàm, nói:
“Mặc dù chuyện hôm nay là tại ta nhưng ngươi cũng đã nhận được ích lợi không tưởng rồi đấy thôi."
“Nếu không sao ngươi lại có thể đột phá liên tiếp ba tiểu cảnh giới chứ!”
“Tốt nhất là ngươi hãy quên chuyện hôm nay đi, nếu không, chẳng ai cứu nổi ngươi đâu, dù có là gia tộc của ngươi đi chăng nữa”
Nói xong, Lâm Thanh Trúc phẩy tay áo, dưới chân lập tức xuất hiện một đóa sen.
Trước cái nhìn chăm chú của Dương Phàm, Lâm Thanh Trúc gần như biến mất chỉ trong nháy mắt, như thể chưa từng xuất hiện ở đây.
"Thấy giai nhân đã đi mất, Dương Phàm cười gắn:
“Kiểu gì cũng có ngày nhất định ta phải đòi lại gấp bội từ ngươi”
“Hơn nữa, ta còn muốn nói ngay trước mặt ngươi rằng, nữ nhân mà ta đã ngủ qua thì là của tạ!
Nói xong, Dương Phàm chầm chậm nhằm hai mắt lại, cảm nhận thử tu vi của mình.
Một lát sau!
Nét mặt Dương Phàm lộ vẻ khó hiểu, hắn tự lẩm bẩm một mình:
“Mẹ kiếp, làm chuyện đó mà cũng có thể tăng tu vi ư?”
Đúng lúc này, nữ tử thần bí đột nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-kiem-pha-thien/860422/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.