“Tuyết Nhi, nhanh lại đây bái kiến Dương bá phụ của cháu đi!"
Nghe vậy, Nam Cung Tuyết nghi hoặc hỏi. “Ông nội, ông ấy là...” Nam Cung Chính cười nói.
“Hăn chính là Dương Khôn mà lúc trước ông nội đã nhắc đến với cháu, cũng chính là cha chồng tương lai của cháu.”
“Người bên cạnh là trượng phu tương lai của cháu, Dương Phàm!”
Nghe vậy, Nam Cung Tuyết ngay lập tức nhìn về phía Dương Phàm, đôi mắt xinh đẹp không ngừng đánh giá hắn từ trên xuống dưới.
Nam Cung Chấn từng nhắc đến chuyện hứa hôn từ trong bụng mẹ này với nàng một lần, nhưng nàng cũng chưa từng quan tâm đến chuyện này.
Vậy mà bây giờ Dương Phàm lại tìm tới cửa.
Một lúc saul
Nam Cung Tuyết đột nhiên cau mày nói với Dương Phàm. “Tại sao ngươi chỉ mới là Võ Giả cấp bốn?”
Nghe vậy, Dương Phàm dùng vẻ mặt bình tĩnh nói.
“Tư chất của ta đần độn, bây giờ có thể đột phá đến Võ Giả cấp bốn đã là rất may mắn rồi.”
“Về những chuyện khác, thật sự không dám kỳ vọng quá nhiều!"
Dương Phàm không muốn tiết lộ cho bất cứ ai biết về tình trạng hiện tại của bản thân, để tránh gây họa sát thân cho chính hắn hoặc Dương gia.
Dù sao thì cả thành Thanh Vân cũng chưa từng xuất hiện một vị kiếm tu nào!
Nhìn thấy Dương Phàm dùng vẻ mặt thản nhiên trả lời, Nam Cung Chính và Nam Cung Chấn đều cảm thấy khiếp sợ trong lòng.
“Tâm tính của người này quả thật rất trầm ổn, đối mặt với tình cảnh xấu hổ thế này mặt vẫn không đỏ, tim cũng không đập.
“Đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-kiem-pha-thien/860470/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.