Miểu Miểu lại kêu "a a" hai tiếng. Nàng muốn hét lên để bày tỏ sự kinh ngạc của mình. Là năm đan ấn đó! Hiện tại nàng chỉ đánh được ba đan ấn mà thôi.
Số lượng đan ấn có thể đánh được trong một lần luyện đan tỉ lệ thuận với độ rộng của thức hải. Diệp Kiều có thể đánh liền tù tì năm đan ấn mà trạng thái vẫn ổn định.
"Nàng ta đánh được năm đan ấn." Liễu Uẩn nhướng mày, nói nhỏ.
Đây rõ ràng không phải là lần đầu tiên nàng ta luyện đan.
Tâm trạng của Tư Diệu Ngôn cũng phức tạp không kém nhưng vẫn cố an ủi: "Các đệ, muội còn nhỏ."
"Nhưng Diệp Kiều cũng đâu lớn!" Miểu Miểu che mặt. Khi ở trong tông môn, thứ bọn họ nghe được luôn là những lời tán dương, khen thưởng. Đây là lần đầu tiên gọn họ chịu một cú sốc lớn thế này, và cũng hiểu thế nào gọi là "vạch xuất phát của người ta là đích đến của mình".
"Tư Diệu Ngôn có thể đánh được mấy đan ấn?"
Đệ tử luyện đan giỏi giang nhất Bích Thủy Tông là Tư Diệu Ngôn. Nghe người ta kháo rằng cô bé ấy từng được Thiên Đạo chúc phúc. Tuy không biết chuyện này là thật hay giả nhưng nếu là thật, vậy cô bé này cũng là một thiên tài hiếm có.
Ngữ khí trưởng lão Bích Thủy Tông trở nên phức tạp, ánh mắt nhìn lăm lăm về phía Diệp Kiều, khuôn mặt thất thần: "Tám cái. Nếu cố hơn nữa thì cũng được mười cái."
"Điều này có nghĩa là gì? Là Diệp Kiều của bọn lão cũng là thiên tài!" Tần Phạn Phạn lập tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-ky-cuu-tong-mon-thuc-thu-nhat-choi-xo-la/1149812/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.