- Buồn cười, thật sự là quá kiêu ngạo!
Cục trưởng Triệu tức giận chửi ầm lên, nếu không có Lý tiên sinh ngồi ở trước mặt, hắn đã sớm ném cái bàn trước mặt đi.
- Người trong bang phái, vốn không thấy được ánh sáng, cũng dám công khai uy hiếp tôi!
Cục trưởng Triệu giận đến mức khuôn mặt già nua có chút tím tái.
- Lý tiên sinh, người như vậy, thật sự là không thể không diệt trừ!
- Ha ha.
Người đàn ông trung niên thấy Cục trưởng Triệu nổi giận, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu.
- Về sau, còn cần Cục trưởng Triệu hỗ trợ.
- Đâu có đâu có!
Cục trưởng Triệu lần thứ hai lộ ra bộ dáng kinh sợ:
- Lý tiên sinh nói quá lời, đây đều là việc tôi phải làm.
Tiệc rượu xong xuôi, tiễn khách ra về, Cục trưởng Triệu cảm thấy mỹ mãn đi trở về.
Cục trưởng Triệu đi rồi, Lý tiên sinh vẻ mặt vốn đang tươi cười, ánh mắt bỗng lạnh tanh, lẩm bẩm:
- Trương Thiên, mày gây cho Lý gia những ô danh gì, tao phải đòi lại toàn bộ ở trên người mày! Là người có quan hệ với mày, một người tao cũng sẽ không bỏ qua.
Vỗ vỗ tay, bên ngoài đi tới một người đàn ông quần áo chỉnh tề, rất cung kính khom người với người đàn ông trung niên:
- Lý quản gia!
Người đàn ông trung niên gật gật đầu, hỏi:
- Mọi việc sắp xếp thế nào rồi?
Người đàn ông lập tức trả lời:
- Lý quản gia yên tâm, đều sắp xếp tốt rồi.
Người đàn ông trung niên tùy ý khoát tay, người đàn ông nhẹ nhàng lui
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-pham-tien-y/832690/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.