14.
Nhan Tịch Lam từng nghĩ rằng khi nàng tiếp quản việc chưởng quản lục cung, thể nào cũng có người nhảy ra chỉ trích. Nhưng có lẽ vì Bạch Ức Tiêu xưa nay quả thực hà khắc với các phi tần, nên tuy có người ghen tị chuyện Thánh thượng sủng ái nàng, lại chẳng ai công khai phản đối, ngược lại còn giúp nàng tiết kiệm không ít công sức.
Sau khi tiếp nhận Phượng ấn, việc đầu tiên Nhan Tịch Lam phải lo liệu chính là cửa ải cuối năm.
Năm xưa vừa nhập cung, nàng đã tận mắt thấy tỷ tỷ xử lý những chuyện này thế nào, giờ đến tay mình, nàng cũng làm đâu ra đó, chu toàn thỏa đáng.
Kẻ trong cung đều khôn khéo, thấy được trọng dụng thì liền xoay chiều gió, ra sức nịnh bợ điện Hợp Hoan.
Nhan Tịch Lam trong chốn hậu cung bấy giờ, danh vọng lên cao như nhật nguyệt giữa trời, trái lại, Bạch Ức Tiêu thì ngày một thất sủng.
Dù đã giải xong lệnh cấm túc, nàng ta mấy lần đến điện Tuyên Chính cầu kiến cũng chẳng được Thánh thượng triệu vào.
Ngày mười sáu tháng Giêng năm Nguyên Khang thứ bảy, Nhan Tịch Lam tự mình chủ trì lễ tế cho tỷ tỷ.
Đông này Trường An không có tuyết, nhưng đứng trước linh vị, nàng vẫn không nhịn được mà run rẩy..
Trong điện Tiêu Phòng, bài trí vẫn như xưa, chỉ là không còn nhân khí.
Nàng quỳ trước linh vị, mở rộng vòng tay như muốn ôm ai, cuối cùng, lại chỉ ôm lấy chính mình.
Muốn cười, muốn khóc, muốn nhìn người không thể nào gặp nữa.
Từ điện Tiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-phu-cung-tam-tham-luc-vu/2721977/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.