Nhìn quyền phong giao thủ cùng vết máu còn sót lại.
Thân ảnh bạch y thon dài không chút do dự nhanh nhẹn nhảy xuống vách núi.
Tiêu Thất nhảy xuống, không bao lâu liền dừng chân trên một hồ nước nhỏ.
Ánh mắt sắc bén hướng chung quanh nhìn nhìn, rất nhanh liền phát hiện nam nhân một thân hắc y, sắc mặt nhợt nhạt xếp bằng ngồi trên đá.
Cả người bê bết máu thoạt nhìn qua có chút dọa người.
“Chủ tử, người không sao chứ?” Tiêu Thất thần sắc hốt hoảng, trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi.
Mộ Thất Tử không đáp, đột nhiên mở mắt, trong màn đêm con ngươi phát ra ánh sáng âm u đến lạ kì nhưng đôi đồng tử đã sớm thay đổi, không còn màu hổ phách cao quý mà thay vào đó là một đôi huyết đồng tràn ngập tà tính.
Tiêu Thất âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, dù đã sớm quen thuộc với bộ dạng này của chủ tử nhưng hắn vẫn không tránh khỏi giật mình.
Thật lâu sau Mộ Thất Tử đứng dậy, từ trong giới chỉ lấy ra một bộ hắc y.
Vết thương nhìn qua có chút ghê người nhưng nhờ có một châm của nàng nên vết thương đã sớm được cầm máu.
Con ngươi đỏ như máu, trong đáy mắt không giấu được một ý cười.
Nha đầu tưởng chừng vô tình nhưng lại rất tốt bụng, xem ra tính tình bướng bỉnh của nàng vẫn không hề thay đổi.
Nghĩ đến, trên mặt thản nhiên cười. Nụ cười dừng trong mắt Tiêu Thất, làm hắn thất kinh rồi lại chuyển sang lo sợ.
Vết thương nặng như vậy chẳng lẽ ảnh hưởng đến thần kinh rồi.
Ôi!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/tuyet-sac-dan-ton/1666825/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.